- Phương án thứ nhất không tốt.
Triệu Trinh suy nghĩ một chút, nói:
- Tuy hiện tại hai nước là láng giềng hữu hảo, nhưng căn bản vẫn là địch quốc. Từ khi Thạch Kính Đường cắt đất nhường Yến Vân, người Hán đã bị người Liêu ức hiếp thảm rồi. Hiện tại, khó khăn lắm quốc quân của bọn họ mới chui đầu vào lưới, tất nhiên sẽ có rất nhiều người yêu cầu bắt giam y, đến lúc đó chúng ta phải che chở cho y, sẽ rất bị động.
- Vậy làm bộ như không biết?
Triệu Thự hạ giọng nói.
- Ừ.
Triệu Trinh vuốt cằm nói:
- Trần Khác đoán có thể Quả nhân có thể làm như vậy nên mới không làm ầm lên, tâm cơ người này rất sâu, có thể thấy được phần nào. Tương lai nếu con cảm thấy hắn không cùng một lòng với mình thì sớm trừ đi.
- Sẽ không đâu.
Triệu Thự lắc đầu nói:
- Trần Khác chí hướng cao thượng, sẽ không tự mình tư lợi, quốc sĩ thế này nếu chúng ta không tin đích thị là con làm không đúng.
- Ha ha…
Triệu Trinh nhìn y, thêm vài phần hâm mộ, nói:
- Quả nhân chưa từng có bằng hữu, cũng nghĩ rằng Hoàng đế sẽ không có bằng hữu. Chỉ mong con có thể chứng minh rằng Quả nhân sai.
- Nhất định.
Triệu Thự quả quyết gật đầu nói.
……
Sáng sớm hôm sau, sứ đoàn xuất phát tới Biện Kinh. Còn cách Biện Kinh năm dặm đã có quan viên Lễ Bộ ra nghênh đón, tất cả nghi lễ vẫn như cũ, không tăng thêm chút nào. Đối với chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873145/quyen-7-chuong-375-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.