Suy nghĩ một chút, y lệnh cho người dẫn Trần Trung đi ăn cơm, còn mình thì đổi triều phục sai người chuẩn bị xe vào cung.
- Vương gia, cửa cung đã khóa từ lâu…
Thái giám ngoài Hoàng thành nhắc nhở.
- Bảo mở ra!
Triệu Thự nói không cần suy nghĩ.
- A…
Lính Hoàng thành sợ ngây người:
- Tất cả cửa Hoàng thành phải đóng trước khi trời tối, trước khi mặt trời mọc không thể tự ý mở. Đây là thiết luật.
- Mọi việc đều có ngoại lệ.
Triệu Thự thản nhiên nói.
- Nếu thực sự có chuyện quan trọng, nhất định phải mở cửa cung, kèm theo sắc lệnh ngư phù. Vả lại từ Đại tướng quân gác cổng trở xuống, sau khi quan thủ vệ duyệt song thì phải viết tấu, kế đến Quan gia chuẩn tấu mới có thể gọi quan giữ chìa khóa cửa cung đến mở cửa.
- Làm theo là được.
Triệu Thự ngồi vào trong xe, chậm rãi nhắm mắt lại.
- Vâng…
Lính canh Hoàng thành không dám lắm miệng nữa, vội vàng thúc khoái mã tới ngoài cửa Tuyên Đức, thông truyền với thái giám thủ vệ bên trong.
Nếu là người bình thường đến kêu cửa, hẳn thái giám thủ vệ đã mắng đuổi về, nhưng Tề Vương Điện hạ là ai? Trong cung đều biết chính là Thái tử tương lai! Thái giám thủ vệ dám khinh thường sao?
Đương nhiên, có cái gương giáo huấn của Cổn Quốc Công chúa kêu oan, thái giám nào dám tự mình mở cửa, vội vàng thông bẩm từng bước.
Triệu Thự chờ bên ngoài cửa cung hơn nửa canh giờ, thủ tục mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873144/quyen-7-chuong-375-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.