Triệu Tông Tích chuyển câu chuyện, nghiêm trọng nói:
- Ngược lại còn phải tính sổ với ngươi.
- Đệ đệ….
Triệu Tông Hội vội vàng dùng ánh mắt khuyên can, nhưng Triệu Tông Tích không để ý tới.
- Xin Vương gia chỉ bảo.
Trần Khác vẫn thản nhiên, hắn không thẹn với lương tâm, đương nhiên không sợ bị tính sổ.
- Ngươi quấy nhiễu hôn sự của muội muội, món nợ này tính thế nào đây?
Triệu Tông Tích sa sầm nét mặt nói.
- Cái này…
Trần Khác không khỏi cười khổ, nói:
- Trách không được Vương gia từ chối cho ý kiến về việc này, hóa ra muốn tới tìm hạ quan tính sổ.
- Đệ đệ.
Triệu Tông Hội là quan tử chân chính, không nghe ra được ý tứ trong lời của Tông Tích, còn giải thích hộ Trần Khác:
- Đệ không biết tình hình lúc đó…
- Đệ biết. Hôn sự của muội muội đệ đã bị hắn quấy nhiễu.
Triệu Tông Tích căng thẳng nói:
- Ngươi nói xem, có phải ngươi không muốn gả nó cho người khác?
- Khụ khụ…
Trần Khác thực xấu hổ, trong lòng tự nhủ đừng nói chuyện không nên nói:
- Xưa nay hạ quan vẫn coi Tương Nhi là muội muội, đương nhiên không muốn cô ấy phải lấy chồng nơi Tây bắc hoang dã xa xôi. Hơn nữa, Vương đình Tây Hạ lại đầy rẫy xấu xa, thế phiệt ngoại thích san sát, Tương Nhi chỉ là một nữ tử yếu ớt, cô độc đến đó chẳng phải là dê vào miệng cọp? Ngồi đây đều là ca ca của cô ấy, nếu vị nào dám nói có thể nhẫn tâm, ta nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873113/quyen-7-chuong-366-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.