- Ngạn Quốc huynh đừng quá lo lắng. Hàn Kỳ cười thoáng một cái khó nắm bắt: - Không tới hơn tháng nữa, Hoàng thượng sẽ đoạt tình khởi phục, gánh nặng này vẫn đặt trên vai huynh trưởng thôi!
Buổi sáng khi Hồ Ngôn Đoái đến truyền chỉ an ủi, trong lời nói của Hoàng thượng đã ám chỉ sẽ khởi phục, đây cũng là lẽ thường, Phú Bật cũng cảm thấy đương nhiên. Nhưng không thể lớn tiếng thừa nhận, nếu không Phú Bật há lại là kẻ tham luyến quyền vị, tổn hại hiếu đạo sao? Vì thế, ông lắc đầu, nói mấy câu đầu môi: - Đây là lệ cho thời chiến, không thể áp dụng cho thời bình.
Ý là, đoạt tình khởi phục là kế sách tạm thời trong thời kỳ chiến tranh, giờ đây thiên hạ thái bình, còn làm vậy thì là không thích hợp.
Kẻ ngốc cũng biết câu nói đó của Phú tướng công là giả khách khí. Giống như khi mời khách ăn cơm, không cẩn thận mà thức ăn không đủ, chủ nhân phải đứng dậy tiếp thêm vài món, khách đến nhà bình thường thì sẽ nói No rồi no rồi, không cần thêm nữa đâu! Có thêm vào cũng không ăn hết! cái này đều là giả bộ khách khí thôi chỉ là một loại khách sáo. Nếu ngươi tin là thật, nghĩ rằng người ta đã ăn no mà không tiếp thêm đồ ăn, khẳng định sẽ đắc tội với khách.
Người bình thường chỉ cần hơi hiểu đạo lý đối nhân xử thế cũng biết, sẽ không mắc phải sai lầm này, nhưng Hàn tướng công độc nhất vô nhị của chúng ta dường như lại không hiểu cái gì gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873093/quyen-7-chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.