Thật tốt quá!
Triệu Tông Tích vui mừng quá đỗi, nói:
- Nhóm tướng công cũng sắp đến rồi, chúng ta khẩn trương đi vào thôi…
Bên trong Ngự Đường, tâm tình Triệu Trinh không tệ, khí sắc cũng đã khá nhiều… Một là do gặp được việc vui tinh thần sảng khoái, hai là Triệu Trinh gần đây không cần hao phí ‘tinh’ lực, thể chất theo đó mà tốt lên.
- Ồ, hai người các ngươi cũng tới.
Các thần tử sau khi hành lễ, Triệu Trinh nhìn hai người Triệu Tông Tích, thân thiết cười nói:
- Như thế nào, hôm nay không cần phải đi làm việc sao.
Không biết có phải là do nguyên nhân cuối cùng muốn có Hoàng tử hay không, mà Triệu Trinh nhìn hai người bọn họ thuận mắt hơn nhiều.
- Chính là vì công vụ mà đến.
Hai người Triệu Tông Tích đồng thanh nói.
- Giờ vẫn chưa hỏi tới đâu, còn tiến hành đến tháng bảy mà.
Triệu Trinh cười nói:
- Hai người các ngươi công việc tiến hành thế nào rồi?
Hai người liếc nhìn nhau, vẫn là Triệu Tông Tích bất chấp nói:
- Hài nhi khiến bệ hạ thất vọng rồi, chúng con vô tích sự, thực sự không xử lý nổi nữa…
Lời vừa nói ra, chư vị tướng công con ngươi đều co rút lại, Hàn Kỳ lập tức dâng lên dự cảm bất thường… Ngày hôm trước khi ông ta hỏi đến việc này, Tam nha Trưởng quan còn nói, hòa hợp êm thấm, vô cùng thuận lợi, không đến vài ngày nữa sẽ kết thúc mỹ mãn. Tại sao đột nhiên lại thành không xử lý nổi nữa?
- Vì sao không xử lý được vậy?
Mặt mày Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873057/quyen-7-chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.