Sở dĩ lão dẫn Trần Khác đi gặp Vương Lang Trung cũng là vì không tin tưởng lắm người như vậy còn cần tài liệu.
- Mặc kệ có cần hay không…
Vương Lang Trung quả quyết nói:
- Hắn cũng đã làm, hơn nữa hắn cũng không thể tự chứng minh mình trong sạch.
Trong mắt lão, hơn mười lăm vạn chữ, ngay cả thần tiên cũng khó thoát.
- Có thể thực sự là bị vu oan…
- Bọn họ và hắn không oán không thù, vì sao phải vu oan cho hắn?
Vương Lang Trung quả quyết nói:
- Nói vậy có thể quyết rồi…
Nói xong, ánh mắt rời về phía đống tang chứng đã được tìm ra, hạ giọng nói tếp:
- Bằng không cái đống này ở đâu ra?
Cung Lang Trung im lặng, Vương Lang Trung lo lắng như vậy cũng dễ hiểu… Nếu lật lại án Trần Khác, thì có nghĩa là các phương pháp bắt gian ở trường thi đã có sơ hở, và toàn bộ chỗ tài liệu này đều phải kiểm tra lại. Chỉ cần xuất hiện một sơ hở nhỏ, có nghĩa là tất cả kết quả đã có đều không đáng tin – Đã có người có thể vu oan. Khẳng định cũng có thể có người thông đồng, ai cũng có hiềm nghi, kỳ thi này còn gì đáng tin nữa?
Đây là nói phức tạp như thế. Mà nói đơn giản, các thí sinh đã bị đuổi này tất nhiên sẽ gây rối, hai người bọn họ làm Giám Lâm quan, sẽ có miệng mà nói không được, làm hỏng mất đại lễ tuyển tài của triều đình, làm sao có thể chịu nổi.
Vì bảo toàn đại cục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873003/quyen-5-chuong-256-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.