- Không phải lo…
Trải qua lần đả kích trước, Triệu Doãn Nhượng càng trở nên trầm ổn.
Chỉ nghe thấy lão thản nhiên nói:
- Âu Dương Vĩnh Thúc là trung thần do chính Khổng phu tử dạy dỗ.
Dừng một chút, vẫn là nhịn không được nói:
- Nói trắng ra là ngu trung. Đây là nguyên nhân mà quan gia lựa chọn ông ta. Người như thế làm giám khảo, còn tốt hơn những kẻ gió theo chiều nào thì theo chiều ấy nhiều.
Nói xong, khoát tay nói:
- Không cần phải diễn nữa, tất cả giải tán đi.
“Nhiều con nhiều cháu càng thêm nhiều ân oán.” Những lời này bỗng nhiên xuất hiện trong đầu của lão Vương gia. Hiện giờ ông ta nhìn rất nhiều con cháu đứng trước mặt này, trong lòng chỉ cảm thấy phiền não.
Các con khẩn trưởng đứng dậy thi lễ, nối đuôi nhau rời khỏi. Đi ra khỏi thư phòng của phụ thân, Triệu Tông Huy vừa định quay trở lại chỗ ở của mình…
Bác Nghệ Hiên của y đã bị đóng cửa, hiện giờ chỉ có thể ở trong Vương phủ. Tuy nhiên, vẫn còn tốt hơn lão Thập Lục. Triệu Tông Hán bị điều đi Duyên Châu trông coi, không biết năm tháng nào mới có thể quay trở về nhà.
Thì bị một người gọi lại nói:
- Tam ca, đệ muốn mời huynh tới phòng uống trà.
Không cần quay đầu lại cũng biết là lão Thập Tam. Triệu Tông Huy cười ha hả nói:
- Rất vinh hạnh.
Nhưng trong lòng lại cười lạnh. Thằng nhãi này chắc hẳn có chuyện gì mới ân cần như vậy.
Quay đầu nhìn lại, ngoại trừ Thập Tam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873001/quyen-5-chuong-252-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.