Bao Chửng chậm rãi nói:
- Cuộc sống của ngươi hơi xa xỉ, tính cách cũng nóng nảy, nhưng đừng nên làm gì quá mức. Dù thế nào đi nữa thì thứ Quan Gia không thể dễ dàng tha thứ nhất, đó là một chữ: “Khi”. Một khi khi quân, cả đời đừng mơ tưởng lấy được lòng tin của Quan Gia nữa.
Nói xong lão thở dài:
- Văn tướng công năm đó chỉ vụng trộm tặng lễ cho hoàng hậu Ôn Thành, bị Quan Gia đóng cái dấu “có mưu đồ riêng”, làm lão mất luôn vị trí tể tướng. Ngươi là hi vọng tương lai của Đại Tống, đừng để thất tiết a!
- Học trò đã nhớ.
Trần Khác biết thực ra Bao Chửng vẫn nghi ngờ mình, chỉ là không có chứng cớ thôi. Những lời này nửa là dọa dẫm, nửa là khuyên răn cảnh cáo, nhưng chung qui vẫn là lời vàng ngọc của lão tiên sinh. Chỉ cần mình nhớ kĩ trong lòng, không phụ lòng lão là được.
Nhưng Triệu Tông Tích cần khoản tiền này, mình cũng cần khoản tiền này, cho nên chỉ có thể ghi nhớ ở lần sau thôi.
Trên thực tế Trần Khác không đoán trúng nhưng cũng chẳng sai mấy. Nhữ Nam vương phủ liên tiếp động đến Trần Khác khiến Bao Chửng không thể không hoài nghi khoản tiền đó nằm trong tay tiểu tử này.
Nhưng dù hắn dùng mọi cách điều tra nhưng tên Đại Long Đầu đã chết kia cực kì cẩn thận, làm việc không sơ hở. Hơn nữa bị nạn thủy xen vào giữa nên không tìm thấy bất cứ chứng cớ gì chứng minh tiền nằm trong tay Trần Khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872975/quyen-5-chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.