Nửa đêm, tuyết phảng phất rơi trên mái ngói từng cơn se sắt.
Niệm Tư Huyền bừng tỉnh, nàng kinh hoảng nhìn lên trần nhà xa lạ, treo đầy đèn lồng thẫm đỏ. Niệm Tư Huyền thở nhẹ, cáu mạnh vào mu bàn tay, cơn đau tê tái khiến nàng như thanh tỉnh. Niệm Tư Huyền chạy vội ra cửa lớn, nhìn hai hàng ngô đồng trơ trọi lá giữa đêm đông, cùng đoạn hành lang cẩm thạch chạm trổ tinh xảo. Đây là Phượng Hoàng lâu, nơi nàng bị Hạ Lan Lăng Quân cấm túc, khi còn là Lăng Vương phi.
Niệm Tư Huyền thật sự sợ hãi, vốn dĩ ngày mai chính là đại hôn của nàng và Hạ Lan Lăng Quân, nàng đã trùng sinh trong thân thể Thuần Hi Quận chúa Trịnh Thế Ninh, vì sao sau một giấc ngủ, mọi sự liền thay đổi, thời gian đột ngột quay về nhiều năm trước.
Niệm Tư Huyền chạy đến gương đồng, dung mạo bên trong không phải của đệ nhất mỹ nhân kinh sư Trịnh Thế Ninh, mà là của nàng, chân chính Niệm Tư Huyền.
Đây là thời điểm mà nàng còn chưa sống lại, nghĩa là chưa bị Trịnh Mẫn Doanh hạ sát, hài tử trong bụng vẫn còn. Niệm Tư Huyền đưa tay ôm lấy phần bụng bằng phẳng, vội vàng choàng áo bông giữ ấm thân thể.
- Vương phi, người làm sao vậy? Vẫn còn chưa đi ngủ, đêm nay giao thừa, điện hạ sẽ không hồi phủ đâu!
Niệm Tư Huyền xoay người, nước mắt giàn giụa chảy, phụ nhân đang đứng trước mặt nàng là Lý ma ma, nhũ mẫu nuôi nấng nàng từ bé, cạnh bên Lý ma ma còn có Ngọc Lộ, tì nữ thân cận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782095/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.