Mười lăm tháng mười hai, đại triều cuối cùng trong năm. Tạ Phong bình định loạn Đức Vương, tạm thời tiếp nhận xử lý công vụ triều chính. Tạ Phong không khoác hoàng bào, hắn ngồi trên ngai vàng nhưng thân vẫn mặc giáp phục, bình thản nghe quan lại bẩm tấu.
Giữa triều, Tưởng Hưng thông cáo thiên hạ tội trạng Đức Vương Hạ Lan Tu Kiệt khi quân phạm thượng, độc hại Hoàng đế, mưu phản tiếm ngôi, tước bỏ Vương vị, giáng làm tội nhân, tạm thời giam tại đại lao đợi ngày xử tử. Việc xấu Hạ Lan Tu Kiệt làm đã rõ như ban ngày, huống hồ thế lực Tưởng Hưng lớn mạnh như vậy, triều thần không ai nói đỡ cho Hạ Lan Tu Kiệt.
Đại triều lần này văn võ bá quan gần như không thiếu ai, Hạ Lan Lăng Quân đứng cạnh Hạ Lan Tường, từ sáng sớm người của Tưởng Hưng đã bày binh bố trận đứng trước Lăng Vương phủ ép buộc Hạ Lan Lăng Quân phải tham dự. Hạ Lan Lăng Quân đoán chừng các lão thần ở đây đều bị Tưởng Hưng dùng cách này mời đến, cho nên Chính Long điện mới có thể đông đủ đến độ này.
Thiên Thụy Đế đã băng hà, Ly Tể tướng đề nghị theo quy chế Đại Sở mà phát tang, Tạ Phong hơi hướng mắt đến Tưởng Hưng, sau đó mới nói:
- Bản Soái đã hạ lệnh đưa Đại điện hạ hồi kinh, đợi người quay về liền thi hành quốc tang!
Hạ Lan Lăng Quân nhìn thẳng Tạ Phong, môi khẽ mím lại. Vì lo lắng cho an nguy Hạ Lan Yến Minh, Hạ Lan Lăng Quân đã phải điều động Tề Nhất đưa theo quân binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782089/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.