Tạ Phong ngồi cạnh cửa sổ, trong gian phòng nhỏ ở ngoại viện mẫu thân Niệm Tư Huyền đang lưu lại. Thời gian trước lúc mới đưa người đến cỏ trong vườn hoang phế rậm rạp, hiện tại có Đào ma ma cùng Châu Ẩn chăm sóc, nơi này đã biến thành một vườn hoa nhỏ.
Rèm sáo lanh canh, Tạ Phong nhìn ra ngoài, là Niệm Tư Huyền tự tay đem thuốc đến. Gương mặt nàng tươi sáng, dáng vóc yêu kiều, Hạ Lan Lăng Quân trở về đã khiến nàng thay đổi không ít. Tạ Phong bất lực cười, đó gọi là tình yêu. Ông trời thật bất công, Niệm Tư Huyền có thể xuyên qua nguyên thân Trịnh Thế Ninh mà tiếp tục cuộc sống, Trịnh Thế Ninh ngược lại không đủ may mắn, linh hồn hóa thành hư vô.
Tạ Phong đối với Trịnh Thế Ninh chỉ là một đoạn tình mỏng mảnh, nhỏ bé. Hắn chưa từng cùng Trịnh Thế Ninh hứa hẹn trăm năm, cũng chưa từng bày tỏ tấm lòng. Tạ Phong biết thân phận hắn không thể nào với tới một đích trưởng nữ Chiêu Quốc công phủ, một Thuần Hi Quận chúa cao quý, hắn vì thế cứ ôm ấp tình cảm trong cô độc.
Tạ Phong cũng biết bản thân chưa yêu nàng ấy đủ nhiều, đặt lên bàn cân so sánh, nàng ấy không quan trọng bằng Hạ Lan Lăng Quân, không quan trọng bằng mẫu thân đã mất. Nhưng cái chết của Trịnh Thế Ninh lại khiến Tạ Phong cả đời này phải sống trong dằn vặt, trong thống khổ. Bởi vì hắn quá chủ quan, hắn biết Hạ Lan Lăng Quân không bao giờ ra tay hại người vô tội, cũng biết Hạ Lan Tường chỉ giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782071/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.