Thượng Quan Hoàng hậu nét mặt mang theo phiền chán ngồi bên bàn trà, đứng cạnh bà Vu ma ma đang lật giở hai trang giấy dài chậm rãi đọc qua. Thượng Quan Hoàng hậu càng nghe càng khó chịu.
- Hạ Lan Lăng Quân chưa chết, lại còn nhàn tản đến mức có thể viết một lá thư dài thế này cho nàng ta!
Vu ma ma thả lá thư vào chậu than đốt đi sạch sẽ, lúc này đã vào đầu hạ, tuy rằng cơ thể Hoàng hậu âm hàn, nhưng cũng không cần đến lò sưởi nữa. Vu ma ma cho cung nữ đem chậu than ra ngoài, mỉm cười an ủi:
- Nương nương đừng quá lo lắng! Biết đâu đây lại là lá thư cuối cùng mà Lăng Vương điện hạ có thể viết!
Thượng Quan Hoàng hậu liếc mắt đến Vu ma ma, nghĩ nghĩ lại than thở:
- Bản cung tranh thủ lần này muốn lấy đầu của Hạ Lan Lăng Quân, người Nam Chu Quốc ngược lại làm việc chậm trễ như thế...
Vu ma ma thở dài mấy bận, lựa lời mà nói:
- Những lời hứa của nương nương với Tu thị Vương Hậu bên kia tuy rằng cũng tốt...nhưng thực chất...không phải quá quan trọng! Nam Chu Thái tử còn chưa lên ngôi được...những chuyện gia giảm cống phẩm, rút lui binh lực...đối với hắn ta đều không thật sự cần thiết!
Thượng Quan Hoàng hậu phiền muốn đứng lên, chậm rãi bước qua sân lớn hướng đến hoa viên mà đi:
- Bản cung cũng chẳng còn cách nào khác! Duệ Nguyệt cũng chưa được lên ngôi...đâu thể...
Vu ma ma nâng lấy tay Hoàng hậu:
- Người nghĩ xem, Thái tử hiền hậu trung thực, thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-truong-khanh/1782062/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.