Về cung, hắn đập phá đồ đạc, hoàng hậu và trưởng công chúa ngất lịm trong đại điện.
Dù vậy, hoàng đế vẫn không nỡ thực sự giao con gái đi.
Quân Bắc Địch tuy hung hăng, nhưng thực lực kém xa Đại Vĩnh; chỉ cần ổn định tình thế, sau đó điều binh phản công, ắt sẽ thắng.
Nếu thật sự đem công chúa đi hòa thân,
thì dù mai này thắng trận, cái nhục “bán nữ cầu an” cũng vĩnh viễn không gột được.
Khi ấy, một đại thần bên ngoại của hoàng hậu dâng kế:
“Chỉ cần tìm người thay công chúa xuất giá là được.
Quân Bắc Địch tuy đòi công chúa, nhưng nào có ai từng thấy mặt nàng.”
Trưởng công chúa vốn dung nhan khuynh quốc, chọn đại thì sẽ bị nhận ra, nghĩ mãi, cuối cùng họ chọn ta.
“Con gái của Trấn Nam vương – Mạnh Nam Khê, dung mạo xuất chúng, tính tình ổn trọng, là lựa chọn thích hợp.”
Có người ngập ngừng:
“Nhưng đó là Trấn Nam vương… sao có thể…”
Hoàng hậu lại là người đầu tiên gật đầu:
“Trấn Nam vương tuổi đã cao, sớm rời quyền bính, hoàng thượng lại nể tình xưa mà vẫn giữ phẩm cấp cũ.
Ông ta trung quân ái quốc, trước đại nghĩa ắt không hồ đồ.”
Nói thì nghe thuận tai, nhưng Hoàng đế lại trực tiếp triệu ta vào cung,
khi đó ta đang học tại Quốc T.ử Giám.
Đến khi ta bị quân Bắc Địch mang ra khỏi biên quan,
hắn mới mang binh đến gặp phụ thân ta.
Hoàng đế giả vờ khen ngợi:
“Lệnh ái trung nghĩa vì nước, dám đặt sinh t.ử ngoài thân,
là phúc của Đại Vĩnh, cũng là phúc của Trấn Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-thanh-an/4882313/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.