Trịnh Giải Nguyên chưa bao giờ quan tâm đến công việc kinh doanh của nhà họ Trịnh, mà cũng chẳng đến lượt cậu quan tâm. Vì vậy, khi bất ngờ nghe tin công ty sắp phá sản, cậu vừa mù tịt, vừa bàng hoàng không thôi. 
Trịnh Tứ Hải bỏ lại mỗi câu “Chuyện này bố sẽ tìm cách, con không cần lo lắng” rồi quay đầu ra nước ngoài. Thật ra Trịnh Giải Nguyên không muốn lo nghĩ gì cả, nhưng chủ nợ không chịu buông tha cho cậu. Do không tìm thấy Trịnh Tứ Hải nên họ chỉ có thể tìm đến cậu, họ gọi hết cuộc này đến cuộc khác cho cậu để hỏi ngày Trịnh Tứ Hải về, nếu cậu không nghe máy thì họ sẽ đến nhà cậu chặn lại, khiến cậu rơi vào cảnh có nhà nhưng chẳng thể về, chỉ có thể ở tạm khách sạn bên ngoài. 
Bố sẽ về thật ư? Đây là đang chạy trốn nhỉ… Trịnh Giải Nguyên đã nhen lên suy nghĩ như vậy vô số lần, và cũng lật đổ nó không biết bao nhiêu lần. Nếu ngay cả cậu cũng không tin Trịnh Tứ Hải thì trên đời này sẽ chẳng còn người nào tin vào ông nữa. 
Trước khi gia đình xảy ra biến cố, Trịnh Giải Nguyên hưởng thụ sự che chở của Trịnh Tứ Hải, cậu tiêu tiền như nước, ăn chơi hưởng lạc, bây giờ đã xảy ra chuyện, cậu thực sự không thể chỉ biết nghĩ cho bản thân mà xem như không có chuyện gì xảy ra được. 
Cậu bắt đầu chạy vạy nhờ vả khắp nơi, hy vọng công ty nhà mình vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế. Điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/424377/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.