Cảm giác sảng khoái trước khi đi ngủ đã hoàn toàn biết mất sau khi thức dậy. Đau nhức xương khớp, nặng bụng, đầu óc mệt mỏi cực độ.
Tôi không nhớ mình đã mơ thấy gì, nhưng tôi có thể chắc chắn một điều rằng bản thân đã dành cả đêm để lang thang giữa những giấc mơ kì lạ, thậm chí còn không có lấy một chút thời gian để thở.
Rốt cục có cách nào có thể làm cho những cơn đau chết tiệt này biết mất được không? Thuốc vô tác dụng, tình dục cũng thế.
Lẽ nào chỉ còn nước chết thôi ư?
Tôi nằm bất động trên giường, vì cơ thể quá mức khó chịu nên chẳng suy nghĩ được gì. Việc chăm chăm quan tâm đến cơn đau sẽ chỉ dẫn đến một vòng luẩn quẩn và khiến cảm giác ấy ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Dù không muốn cử động chút nào nhưng bụng dạ lại đánh réo muốn tìm thứ gì đó để ăn.
Vì tôi đã cấm Đường Tất An tới đây nên không thể có đồ ăn nóng ở ngoài phòng ngủ vào ngay lúc này được. Hình như trong tủ có mì gói, ăn tạm vậy.
Mặc dù đã suy nghĩ trước về việc nên ăn gì và làm gì, nhưng cơ thể lại như bị rỉ sét, phải mất một lúc lâu tôi mới ngồi dậy được, rồi lại thẫn thờ nhìn tấm thảm trải sàn dưới chân.
Hôm qua, Kỷ Thần Phong đã quỳ ở đó…
Cảm giác về lực kìm mạnh mẽ của hắn tựa hồ vẫn còn lưu lại trên đùi khiến nơi nào đó hơi nóng lên. Đôi hàng mi chơm chớp, cặp môi ướt át, và cả ánh mắt ngước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/273803/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.