Một lúc sau, Thiên Vũ leo đến đỉnh núi. Anh nhanh nhẹn đi qua từng bụi cây, nhìn thấy con đường mòn anh liền men theo mà đi. Đi một đoạn anh thấy xa xa có một căn nhà tồi tàn âm u, nhìn sắc trời đã tối tự bao giờ. Anh cắn răng bước về phía trước, anh không biết mình đã quan tâm Ngọc Nhiên từ bao giờ. Thiên Vũ lẻn vào ngôi nhà tồi tàn, đi vòng quanh căn nhà chợt giọng nói dâm đãng từ căn phòng đối diện truyền vào tai anh:
- Sao nào cảm giác như thế nào? Nhìn cô cũng được tôi không kén chọn, có trách thì trách cô không nên chạm vào người không nên động. Nào ngoan ngoãn nằm dưới thân ông, sau đó còn chụp hình nữa ha ha..
Chẳng biết tại sao anh lại vô cùng tức giận, đạp cửa phòng nhìn cô gái với mái tóc rối tung, quần áo bị rách và ướt sũng. Nhìn gương mặt trắng nhợt, đôi môi bị cô cắn bật máu không ai khác chính là Ngọc Nhiên thì tim Thiên Vũ thắt lại. Anh tiến tới đấm thật mạnh vào tên côn đồ đứng đơ ra đó, hắn quá ngạc nhiên nên vẫn giữ tư thế lắp máy quay. Anh hét lên giận dữ.
- Mày muốn quay video lắm à? Mày dám hành hạ cô ấy như thế à? Mày có còn là đàn ông không? Khốn nạn!
Anh đấm đá tên côn đồ, hắn muốn vùng dậy nhưng Thiên Vũ lại dễ dàng tránh thoát. Sau khi đánh xong anh nhanh chạy đến bên cạnh Ngọc Nhiên, cởi áo khoác lên cô. Ngọc Nhiên nặng nề mở mắt ra run rẩy thốt lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chan-ai/2545948/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.