"Nam Cung tiền bối. Người có thể nói cho con biết chàng đang ở đâu không. Con thật sự rất muốn gặp chàng." Sau khi ổn định lại hơi thở Minh Nguyệt liền nhìn về Nam Cung Trúc Lâm mà cầu xin. Hai người bọn họ đã xa nhau hơn nửa năm. Trong nửa năm này nàng thực sự rất nhớ hắn. Hiện tại đều đã tìm được tới nơi này. Cũng biết hắn đang ở đây. Không có lý do gì mà không gặp cho được.
"Nha đầu con không cần gấp. Chuyện này chúng ta nói sau. Hiện tại con nên nghỉ ngơi trước sẽ tốt hơn." Trước đây mấy người bọn họ có một thời gian chung đụng với nhau. Nam Cung Trúc Lâm sâu sắc nhận ra rằng tiểu cô nương này tính khí đặc biệt ngang bướng. Bình thường sẽ không dùng kính ngữ với ông. Một câu lão đầu hai câu cũng là lão đầu. Lần này vậy mà lại xuống nước cầu xin ông cho đi gặp tên đồ đệ nhà mình. Quả thật rất hiểm thấy.
"Nam Cung bá bá..." Nhìn thấy không nói được lão Nam Cung Minh Nguyệt lập tức ra chiêu cuối cùng. Không ngoài dự đoán lão đầu này liền chịu thua ngay lập tức.
"Được được ta đồng ý với nha đầu con. Nhưng trước đó con bắt buộc phải nghỉ ngơi trước. Sau đó ta sẽ đưa con đi gặp tiểu tử kia." Nam Cung Trúc Lâm ông thật sự rất sợ nha đầu này gọi mình thắm thiết như vậy. Ngày thường đều trưng ra một khuôn mặt như thể kẻ nào thiếu nợ nàng. Nhìn nhiều ắt sẽ thành quen. Tự nhiên đổi cách gọi thân mật vậy thôi ông cảm thấy vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/950543/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.