Chương trước
Chương sau
Sau một hồi trầm ngâm chuẩn mạch của nàng. Lão sư phụ Vương Hoàng thu tay lai lại tỏ ý đã xong. Gương mặt vẫn cau có, ngước ánh mắt đầy suy nghĩ về phía Minh Nguyệt. Vương lão nói:
"Nha đầu, con từng bị nội thương? Không những vậy mà là do buồn phiền tích tụ dẫn tới nội thương?"
"Khoảng nửa tháng trước. Khi đó con suy nghĩ không rõ ràng nên mới không cẩn thận bị nội công phản phệ. Con cũng đã tự kiểm tra qua không gặp vấn đề gì quá lớn. Sao vậy sư phụ?" Nghe Vương lão hỏi Minh Nguyệt cũng rất thành thật trả lời.
"Nha đầu con không biết. Thật ra vẫn còn một bí mật về Nhật Nguyệt song kiếm ta chưa nói cho con biết. Đó là trên hai thanh kiếm này đều có cấm chế. Chỉ khi lấy máu nhận chủ mới có thể kích phát được cấm chế này"
" Cấm chế ư? Đó là gì ạ?"
"Bí mật này từ rất lâu rồi. Chỉ có môn chủ của Dược môn mới biết tới bí mật này. Không phải tự nhiên mà Nhật Nguyệt song kiếm lại được mệnh danh là Uyên Ương kiếm. Trên mỗi thanh kiếm đều được hạ một loại cấm thuật được gọi là huyết chú. Đây là một loại cấm thuật tình lữ. Một khi lấy máu nhận chủ thì huyết chú sẽ tự động xuất hiện trên chủ nhân. Loại huyết chú này sẽ không có gì nguy hiểm nếu như chủ nhân của nó không động tình" Dừng lại một chút Vương lão với tay lấy chén trà nhấp một ngụm
'Động tình? Ý người là..."
"Đúng vậy. Khi chủ nhân động tình với đối phương huyết chú sẽ đâm rễ xuống. Một khi chủ nhân bị tình ái làm cho đau khổ sẽ kích phát huyết chú. Lần này con không cẩn thận bị nội thương đã tạo thành cơ hội kích phát huyết chú. Đó là lý do vì sao dạo gần đây con luôn cáu gắt nổi nóng."
Ngay khi giọng nói của Vương lão kết thúc bầu không khí bỗng rơi vào trầm tư một cách kì quái.
"Vậy sự phụ. Huyết chú này một khi được kích phát sẽ ra sao?" Nghe giọng điệu của sư phụ Minh Nguyệt không khỏi thận trọng hỏi. Nếu huyết chú này bí mật như vậy chắc chắn sẽ không đơn giản.
"Đây mới là chuyện ta muốn nói với con. Con phải giữ bình tĩnh. Một khi huyết chú được kích phát chỉ có 5 năm thời gian. Nếu trong 5 năm này không giải được huyết chú thì chủ nhân sẽ bỏ mạng. Giai đoạn đầu huyết chú mới phát tác chỉ cảm thấy cáu gắt, nhất là khi nghĩ tới đối phương. Sau này sẽ chuyển thành đau co thắt tim gan và cuối cùng là vì đau mà bỏ mạng. Thời gian đầu huyết chú phát tác là một năm, rút xuống sáu tháng, sau đó rút ngắn lại theo thời gian từng tháng và cuối cùng kích phát 7 ngày liên tiếp sẽ chết."
"Oành..." cảm giác như thứ gì đó nổ tung trong đầu nàng. Tin tức này đến thật sự quá bất ngờ khiến cho Minh Nguyệt không thể tiếp thu ngay lập tức được. Cả người rơi vào trạng thái bất động.
Thời gian 5 năm thật sự quá ngắn. Nếu nàng chết thì hắn phải làm sao?... Hiện tại toàn bộ đầu óc Minh Nguyệt đều không thể suy nghĩ được gì. Chỉ cứng đờ nhìn sư phụ mình không chớp mắt.
"Có cách nào phá giải huyết chú này không?" Lăng lão ngồi bên cạnh thấy tiểu đồ đệ mình chịu đả kích lớn như vậy bèn hỏi.
Nghe thấy câu hỏi của Lăng lão hai mắt vô thần của Minh Nguyệt như thấy được tia sáng. Đúng vậy, chỉ cần phá giải được huyết chú thì nàng sẽ không phải chét. Sẽ không lo bỏ lại thân nhân nữa.
" Cách thì có. Nhưng cách này chỉ có thể xem vào vận khí. Nhật Nguyệt song kiếm là Uyên Ương kiếm. Chỉ cần tìm được chủ nhân của thanh kiếm còn lại rồi kết duyên thì sẽ tự nhiên phá giải được huyết chú. Thế nhưng cả trăm năm nay không ai có được tin tức của Phá Nhật kiếm. Vậy nên chỉ có thể xem vào vận khí" Vương lão thở dài nói.
"Phá Nhật kiếm? Vậy chẳng phải là mò kim đáy biển sao? Biết tìm đâu ra chứ" Lăng lão nghe xong không khỏi tức giận.
"Vậy ta mới nói khả năng này rất khó. Phải xem vào duyên phận..."
"Con biết" Chưa để Vương lão nói hết Minh Nguyệt trầm ngâm nãy giờ cũng lấy lại được tinh thần.
"Hả...Con biết gì" Cả hai vị sư phụ đều nhìn nàng khó hiểu.
"Con biết Phá Nhật kiếm đã xuất hiện. Và cả chủ nhân của Phát Nhật kiếm. Vài năm trước con đã giao thủ với hắn ta rồi."
"Thật tốt, quả nhiên trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ. Chỉ cần xuất hiện chúng ta liền có khả năng tìm được người" Lăng lão nghe xong liền lập tức lấy lại tinh thần. Tin tức này như là nắng hạn gặp mưa dào vậy.
"Nhưng sư phụ. Phá Nhật kiếm đã có chủ vậy con nhất định phải lấy hắn ta mới có thể giải được huyết chú sao?" Tuy biết chủ nhân của Phá Nhật kiếm là các chủ Dạ Ám nhưng người này hành tung bất định. Hơn nữa nàng sẽ không lấy người bản thân không có tình cảm. Cho dù phải chết cũng được.
"Đúng vậy. Nếu như Phá Nhật kiếm chưa nhận chủ thì có thể làm cho nó nhận tên phu quân kia của con làm chủ nhân. Nhưng nếu nhận chủ thì ta cũng hết cách. Hoặc là cưới hoặc là giết tên kia để Phá Nhật kiếm trở thành vô chủ rồi nhận chủ lại từ đầu. Thế nhưng những phương pháp này đều cực kì khó. Không những con phải cưới chủ nhân Phá Nhật kiếm mà còn phải yêu hắn rồi sau đó luyện tầng còn lại kiếm phổ. Như vậy mới có thể giải được huyết chú."
"Không có khả năng. Con sẽ không cưới người con không thích" Vừa nghe Vương lão giải thích Minh Nguyệt lập tức phủ nhận. Nếu nàng đã nhận định là Long Nhật Hàn thì cả đời chỉ có thể là hắn mà thôi. Bảo nàng yêu người khác và cưới là hoàn toàn không có khả năng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.