Long Nhật Hàn bất tỉnh được Lăng Huyền cho dược đồng đưa về dược phòng chữa thương. Hắn hiện tại không khác gì con cá nằm trên thớt mặc người làm thịt.
"Giúp hắn cởi ý phục ra, đi lấy cho ta thau nước ấm, rượu mạnh, bộ ngân châm của nha đầu để lại thêm chút dược vật qua đây. Cử thêm người người qua chỗ lão
Vương chờ phân phó." Lăng Huyền vừa sắn tay áo chuẩn bị một vài dụng cụ vừa phân phó cho dược đồng. Bao nhiêu năm ở cùng lão đầu tử Vương Hoàng kia y thuật của Lăng Huyền cũng đạt được thành tựu đáng kể. Trước đây năm vị lão sư thúc còn tại thế Vương Hoàng thường xuyên lôi ông đi theo học tập y thuật. Mưa dầm thấm lâu hiện tại y thuật của Lăng Huyền cũng không thua Vương Hoàng là mấy. Hoàn toàn có thể xử lý được vết thương của Long Nhật Hàn mà không cần
Vương Hoàng tự mình phải ra tay.
Dược đồng lập tức vâng lệnh rời đi chuẩn bị những gì Lăng Huyền yêu cầu. Sau khi dược đồng rời đi trong phòng chỉ còn lại hai người Lăng Huyền và Long Nhật Hàn.
"Tiểu tử ngươi chính là mạng lớn. Có thể an toàn tới được tận đây cũng coi như bản lĩnh. Nể tình ngươi mang nha đầu về ta liền cứu ngươi một mạng." Nói rồi Lăng Huyền đi tới giúp hắn kiểm tra vết thương. Thương tích Phá Nguyệt kiếm để lại quả nhiên không tầm thường. Kiểm tra sơ qua vết thương cũng đủ làm cho Lăng Huyền giật mình. Miệng vết thương bị nhiễm trùng mà sưng tấy đỏ bừng, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/3496268/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.