"Đứng lại. Kẻ nào to gan dám xông vào địa bàn Dược Môn?" Vừa tới chân núi Thất Phong hắn đã bị ngăn lại. Dược Môn tuy là thánh địa y thuật nhưng cũng không phải là trốn không người. Bên dưới chân núi vẫn có thủ vệ canh gác tuần tra đề phòng bất trắc.
"Cút." Mặc kệ sự ngăn cản của thủ vệ. Vó ngựa không hề dừng lại mà tiếp tục lao thẳng lên đỉnh núi. Hiên tại an nguy của nàng mới là quan trọng, hắn không có thời gian ở đây dong dài mà giải thích với đám người này.
Người kia còn định xông lên ngăn cản thì bị đồng bạn ngăn lại. "Nhìn kĩ chút. Hình như nữ nhân trong lòng nam nhân đó chính là Thiếu chủ. Vừa rồi ta thấy bóng trắng lướt qua rất nhanh hình như là Bach Hổ của người. Chúng ta không cần ngăn cản. Ngưoi đứng đây canh trừng ta đi thông báo với Chưởng Môn nhân."
"Được. Nhanh chút, nếu không đúng chúng ta liền chịu tội lớn." Hai thủ vệ một người tách ra chạy đi báo tin. Người còn lại vẫn giữ nguyên bổn phận của mình ở lại canh gác.
Người kia chạy tới đình quan sát cách đó không xa lấy từ trong lồng ra một con chim cắt viết vài chữ lên giấy rồi buộc vào chân chim thả bay đi. Thời gian từ chân núi leo lên tới đỉnh núi rất lâu. Để tiết kiệm thời gian cũng như công sức thì những tin tức gấp rút đều được đưa lên núi bằng cách này.
Long Nhật Hàn cưỡi ngựa ôm Minh Nguyệt ở trong lòng thúc ngựa hết sức mà chạy. Bởi vì
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]