Hai nàng tắm xong, thân thể thơm tho, quay lại không ngừng cười đùa. Tiểu Ma Nữ thấy chỉ có một cái lều, ưỡn người lên hỏi tôi Long Ưng:
- Đã biết là tiểu tử nhà ngươi lòng dạ mờ ám, nhưng không ngờ ngươi lại dám trắng trợn như vậy, chỉ mang một cái lều, ép bổn cô nương phải ngủ chung với ngươi.
Long Ưng liếc nàng, ra vẻ vô cùng vô lại mà nói:
- Dường như Tiểu Ma Nữ đại tỷ đã quên lời đồng ý cùng ăn cùng ngủ, nào là sẽ ngủ chung trong khách sạn, ngủ ở nơi rừng núi hoang vu. Đã ngủ chung trong khách sạn rồi, bây giờ có phải là đến lúc ngủ ở nơi rừng núi hoang vu không nào?
Thanh Chi đưa vai đụng Tiểu Ma Nữ một cái, rồi cười hì hì, đi phơi quần áo mới giặt.
Tiểu Ma Nữ tức giận, trừng mắt nhìn Long Ưng, rồi nhịn không được phải phì cười, trong ánh lửa thấp thoáng, đẹp đến mức không gì sánh được. Nàng ngang ngược nói:
- Bổn cô nương không thèm để ý tới ngươi, tóm lại người ta chưa gả cho ngươi, ngươi không được...không giữ khuôn phép đối với người ta!
Vẻ mặt cợt nhả, Long Ưng nói:
- Đại tỷ, đó là đại tỷ sợ Thanh Chi biết mình còn dâm đãng hơn cả nàng ấy.
Tiểu Ma Nữ nổi cáu:
- Long Ưng chết bằm!!!
Long Ưng đầu hàng, nói:
- Hai người vào lều ngủ đi, ta ở ngoài canh cho hai người ngủ, vậy là hết chuyện!
Tiểu Ma Nữ giậm chân, sẵng giọng:
- Không được!
Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-duong-khong/2456001/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.