Dịch giả: Hoangtruc
"Đi! Đương nhiên muốn đi!"
Từ Ngôn ưỡn thẳng lưng, vô cùng nghiêm túc đáp: “Ta sẽ bái nhập Kim Tiền tông, sau đó dốc sức liều mạng tu luyện để có thể trở thành cường giả chân chính, xứng với nương tử nhà ta chứ. Đại ca, nhị ca, nhạc phụ giao cho hai người vậy.”
Trước mặt nhạc phụ cũng nên nói mấy lời hợp tình hợp cảnh thế này cho phải. Ít nhất có thể khiến người ta yên tâm giao con gái mình cho ngươi.
Một phen mạnh miệng đầy chí khí vừa rồi quả nhiên đã đủ để Bàng Vạn Lý liên tục gật đầu. Bàng Thiếu Vĩ với tư cách là đại cữu ca cũng mỉm cười. Chỉ có Bàng Thiếu Thành bày ra cái vẻ không tin, xem thường nhìn Từ Ngôn vẫn còn nắm chặt một nửa cái đùi gà trong tay không buông.
Bàng Thiếu Thành rất khó liên hệ được gia hỏa không khác heo là bao thế này với một cường giả khổ tu chân chính cả.
Từ Ngôn khôn khéo nhìn ra nhị cữu ca có điểm lạ, bèn tranh thủ dặn hai người cậu vợ nhanh chóng rời khỏi Mai Hương lâu. Hắn giải thích rằng để tránh người khác sinh nghi.
Bàng Vạn Lý bèn phân phó vài câu rồi để hai đứa con trai mình trở về Bàng phủ. Lão có thể rời khỏi Bàng gia, thế nhưng hai con lão không thể rời khỏi gia tộc được. Đến khi hai người đi khỏi, Từ Ngôn dùng cơm nước xong xuôi với Bàng Vạn Lý mới bắt đầu nghe ngóng đến tin tức của Kim Tiền tông.
Nếu đã thành cô gia thật sự thì cũng coi như là người một nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099824/quyen-4-chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.