Dịch giả: Hoangtruc
Từ Ngôn mang theo Bàng Vạn Lý đi một vòng lớn, cuối cùng lại trở về con đường dẫn đến Bàng phủ. Chỉ có điều không đi vào bằng cửa chính, mà đi từ cửa sau tiến vào Mai Hương lâu.
"Mai Hương lâu!"
Mặt mo của Bàng Vạn Lý trở nên xanh mét. Khó trách lúc trước lão cảm thấy tòa lầu các ba tầng kia trông quen mắt đến lạ. Tòa thanh lâu đó đối diện Bàng phủ bọn hắn, cho nên dù không thích nơi bướm hoa này, mỗi khi đi ra ngoài vẫn nhìn thấy đấy.
"Hồ đồ! Đưa ta rời khỏi thanh lâu."
Bàng Vạn Lý bị thương không nhẹ, lúc này thương thế cũng đã đỡ hơn nhiều, có điều đi lại vẫn rất mất công tốn sức. Lão có thể từ địa vị gia chủ Bàng gia lưu lạc đầu đường, nhưng không thể nào ở lại thanh lâu được. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, thanh danh Bàng gia tất phải rớt xuống ngàn trượng.
“Gian viện phía trước là thanh lâu, còn viện tử nhỏ này là nơi ở của ta!”
Từ Ngôn bất đắc dĩ giải thích: “Nhạc phụ ở nhà con rể là đạo lý hiển nhiên, là dưỡng thương chứ không phải chơi bời trong thanh lâu. Hơn nữa nơi này gần với Bàng phủ, Bàng gia có động tĩnh gì đều không qua khỏi được Mai Hương lâu. Quan trọng nhất, nơi này căn bản không ai tới quấy rầy cả, làm gì có ai nghĩ tới gia chủ Bàng gia, Đông gia Tiền tông ẩn mình trong thanh lâu chứ?”
Đã có thể dưỡng thương, lại có thể tránh được Hứa gia, còn biết được động tĩnh Bàng gia, một nơi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099823/quyen-4-chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.