Dịch giả: Hoangtruc
Đến được gian phòng chuẩn bị sẵn cho đấu thú, Từ Ngôn thở dài hỏi: “Nhị ca, huynh dẫn ta đến bãi săn này không phải để che đậy cho huynh chứ? Có ta ở đây, thanh danh huynh hình như có chút thanh cao hơn nhiều.”
“Chỉ Kiếm a, nhị ca không thể không bội phục sự thông minh của ngươi.” Bàng Thiếu Thành bên cạnh cười hắc hắc xấu xa đáp: “Ở mãi trong gian viện, ngươi không thấy phiền sao?”
“Đi ra ngoài càng phiền!” Từ Ngôn nổi giận đùng đùng nói: “Đại Phổ các ngươi cũng nên biết là tin đồn thất thiệt chứ? Ta đùa giỡn công chúa lúc nào? Chính nàng ta tự xé quần áo vu hãm ta!”
Nhớ lại dáng điệu Sở Linh Nhi lúc đó, Từ Ngôn hận đến nghiến răng nghiến lợi. Dù sao cũng không có nhiều người làm Từ Ngôn ăn thiệt thòi như vậy.
“Quần áo đều rách cả sao?” Bàng Thiếu Thành vốn giật mình, sao đó đầy quái dị nói tiếp: “Chỉ thế này cũng đã nói lên ngươi chiếm được tiện nghi rồi. Là trưởng công chúa Đại Phổ của chúng ta a, ngươi cũng dám trêu đùa? Chậc chậc chậc, thật đúng với câu nói không phong lưu thật uổng cả tuổi trẻ a, ha ha.”
"Trưởng công chúa?" Từ Ngôn khẽ sững sờ, vừa tính nói lại thì Bàng Hồng Nguyệt đã quay lại cắt lời.
“Nhị ca tới xem qua tiểu Tuyết dùm muội, chân trái nó bị thương nặng như vậy, nếu ta xoa bóp chút chắc có thể giúp máu huyết lưu thông tốt hơn.”
Muội muội đã lên tiếng, người làm ca ca tất nhiên phải đi qua giúp đỡ. Bàng Thiếu Thành xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099640/quyen-3-chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.