Dịch giả: Hoangtruc
Tiểu ưng không nhìn thấy quỷ, nhưng có thể cảm giác được khí tức nguy hiểm tiến đến.
Đã được gọi là linh cầm, tất nhiên phải là một loại thú vật có linh tính cường đại. Sau khi chúng được thuần hóa thành linh cầm, chẳng những nghe theo lời chủ nhân, mà còn có thực lực và nhạy cảm không thua yêu vật.
Tiểu bạch ưng khác lạ khiến Từ Ngôn có chút nghi hoặc. Vì vậy hắn rón rén đi tới gian phòng khách.
Thấy có người tiến đến, tiểu bạch ưng trở nên thập phần cảnh giác. Đôi mắt ưng không những cảnh giác, mà còn có chút sợ hãi nhàn nhạt.
Nó có thể nhận ra Từ Ngôn, gia hỏa trói chặt miệng nó lại sao có thể quên nhanh thế được.
“Ngươi cũng có thể nhìn thấy quỷ sao?” Từ Ngôn tươi cười hỏi nhỏ: “Ngươi thấy con quỷ đó hình thù thế nào? Ngươi có ăn được con quỷ kia hay không?”
Ưng không thể nói chuyện, vấn đề của Từ Ngôn tất nhiên không có đáp án. Chẳng qua hắn không ngại, bước chân chậm chạp tới gần tiểu bạch ưng.
Từ Ngôn càng tiến tới gần, nỗi sợ hãi lúc trước trong nó càng trỗi dậy. Tuyết ưng bất an đập cánh trên mặt đất. Nó đang đứng trên khóa sắt, nếu còn lùi ra sau nữa thì có thể phải té xuống đất.
Bước chân Từ Ngôn ngừng trước mặt bạch ưng. Dưới ánh mắt sợ hãi của nó, Từ Ngôn lấy một tấm vải đỏ đặt trong lòng bàn tay, rồi cẩn thận mở ra.
“Có thể nhìn thấy sao? Muốn ăn không?”
Từ Ngôn nhìn chằm chằm vào ánh mắt tiểu ưng. Hắn phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099639/quyen-3-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.