Dịch giả: Hoangtruc
Con người thật sự sẽ không chết?
Có thể sống đến ngàn năm?
Thế thì không thành lão rùa già rồi sao?
Từ Ngôn gãi đầu ngây ngốc nở nụ cười. So với heo vô tư vô lự, hắn càng thêm ưa thích làm rùa ngàn năm không chết.
Ai không muốn trường sinh chứ? Đạo gia thanh tâm quả dục, khổ tu bản thân không phải cũng vì muốn trì hoãn tử vong sao? Tâm tình đối với sinh tử này kỳ thật đã xuất hiện trong lòng Từ Ngôn từ lúc nhìn thấy lão đạo sĩ dấn thân vào biển lửa.
Sống cõi trần, chết về với đất. Trăm năm một cuộc đời của con người trôi qua rất nhanh, rất vội vã. Nếu có thể sống nhiều hơn trăm năm thì sao? Sống lâu đến ngàn năm thì sao? Như vậy có lẽ mọi người sẽ không cảm khái đời người ngắn ngủi khổ cực nữa.
Ai cũng thích được sống đủ lâu, Từ Ngôn cũng không ngoại lệ. Chẳng qua quyển sách cổ có tên là “Tu Chân Tường Giải” chỉ miêu tả đại khái vẻn vẹn năm đại cảnh giới tu hành giả. Còn về phần tu luyện thế nào cũng không ghi chép lại. Mà cho dù có viết, chỉ sợ võ giả Tiên Thiên cũng không nhìn ra được.
Đại khái hiểu được tu hành giới, coi như hiểu biết của Từ Ngôn cũng tương đối đầy đủ. Xem bản sách cổ này xong, hắn lại lấy quyển “Phù Lục Tạp Đàm” ra xem tiếp.
“Phù Lục Tạp Đàm” còn thú vị hơn “Tu Chân Tường Giải” nhiều. Trong đó giới thiệu rất nhiều phù lục kì quái, có phù lục có thể phát ra uy lực của sấm chớp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099637/quyen-3-chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.