Dịch giả: Hoangtruc
Phần lớn những người đang uống trà trong đại sảnh đều muốn phun cả trà ra ngoài, ngủ mà còn cần có người ôm?
Đây là Thái Bảo, hay còn là đứa trẻ?
Bàng Thiếu Thành phun nước ra xa nhất, phun xong còn gập người cười ngặt nghẽo. Sau đó cảm khái nói: “Tiểu tử này có ý tứ, ha ha ha. Loại em rể cực phẩm thế này ngàn vàng khó tìm được, ha ha ha…."
Nhìn thấy Bàng Vạn Lý trầm mặt mo quay qua, Bàng Thiếu Thành lập tức nín cười. Thế nhưng như thế càng khó chịu hơn, nên gã không ngừng hít hà thở khẽ, khóe miệng nghiến chặt lại.
Ai cũng nhìn ra được Từ Ngôn đang trêu chọc Hứa Kính Chi. Lúc này sắc mặt Hứa Kính Chi tái mét, gã định bụng thừa lúc Từ Ngôn còn chưa chuẩn bị, nhất định phải lột một lớp da của hắn xuống.
“Hứa Kính Chi ta đã dâng lễ vật, tới nay vẫn chưa có ai không dám nhận đấy!”
Hứa Kính Chi gầm lên, rồi kéo tấm da phủ kia xuống. Hiện ra một con chuột nhỏ lông xù. Chuột nhỏ hai mắt sáng ngời, da lông trắng như tuyết, đuôi lại như đuôi cáo. Nhìn qua có hình thù như chuột, nhưng lại có răng nanh dài nhọn.
Rõ ràng đó là một con chồn!
Bàng lão thái quân nhấc mí mắt lên nhìn, khẽ giật giật, thế nhưng chỉ lướt qua rồi không để ý nữa. Đại thái giám Tiêu Thạch thì đang gảy gảy lá trà trong tách trà, ngón tay múp míp khẽ động. Sắc mặt Bàng Vạn Lý có chút trầm thấp nhưng lại không nói gì. Ba gia chủ khác của Tiền tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099626/quyen-3-chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.