"Vậy lần trước thuốc anh đưa em uống... là vitamin thật sao?"
Vài giây im lặng trôi qua, trong mắt thiếu niên có sự chờ mong, hy vọng. Trong mắt người đàn ông lại có sự đấu tranh, do dự.
Hắn tự hỏi, nếu như quay lại ngày hôm đó, hắn có chọn làm điều đó hay không, trong đầu hắn lập tức có câu trả lời, hắn vẫn sẽ làm như vậy.
Chỉ là nghĩ đến thiếu niên từ đầu đã biết rõ thuốc có vấn đề nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn uống, vẫn thuận theo hắn, nghĩ tới cậu ôm trong lòng sự nghi ngờ cùng những câu hỏi không dám nói ra bao lâu nay, một mình chịu đựng, một mình buồn phiền, một mình chìm đắm trong sự bất an.
Thiếu niên có hắn bên cạnh, nhưng cậu lại giống như lúc trước... luôn phải đối diện với mọi thứ một mình.
Hắn đã hứa che chở cho cậu một đời an yên, vậy mà hắn đã làm gì thế này!
Sự lừa dối của hắn đã suýt làm tan vỡ mối quan hệ mà khó khăn lắm mới có thể hàn gắn lại được này.
Hắn đã sai rồi, thật sự đã sai rồi. Hắn yêu cậu, nhưng lại yêu sai cách.
"Tôi xin lỗi, xin lỗi em, Thần Thần..."
Thẩm Tư Thần cười gượng gạo, cậu không phát hiện mình đang run lên, cậu sợ... sợ Kiều Cảnh Nam nói xin lỗi, sau đó sẽ báo cho cậu một tin xấu.
Cậu sợ... mình sẽ lại bị bỏ rơi.
Như cái cách cha mẹ đột ngột rời bỏ cậu khi còn nhỏ.
Trong một thoáng chốc ấy, cậu sợ sau lời xin lỗi này sẽ là lời chia tay.
"Cảnh Nam, hay là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/402813/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.