"Á!!!"
Bịch!
Thẩm Tư Thần trượt chân, ngã quỵ xuống sàn, cổ chân truyền đến một cơn đau nhói, cậu đoán chừng mình đã bị trật chân rồi.
Bạch Ân đứng một bên ngạo nghễ từ phía trên nhìn xuống, trong mắt cậu ta lúc này Thẩm Tư Thần giống như nhìn một thứ gì đó hạ tiện thấp hèn.
Thẩm Tư Thần chật vật ngồi trên sàn nhà, chân đau đến không cử động được.
Vừa lúc này cửa bên ngoài bị người ta đẩy mạnh ra, mà người xuất hiện trước mặt bọn họ không ai khác chính là Âu Tĩnh Siêu.
Sắc mặt Bạch Ân hơi đổi, cậu ta vội vàng lên tiếng, "Âu thiếu, là... là Thẩm thiếu tự ngã, tôi không hiểu sao cậu ấy lại tự ngã xuống sàn rồi không chịu đứng dậy."
Thẩm Tư Thần đau đến tái mặt, không có hơi sức mà phản bác cậu ta.
Âu Tĩnh Siêu liếc nhìn Bạch Ân, nhoẻn miệng cười, "Cậu tưởng tôi không có não như cậu sao?"
Nói rồi anh ta đến bên cạnh đỡ Thẩm Tư Thần dậy.
"Cậu không sao chứ? Còn đứng dậy được không?"
"Chân... chân tôi hình như bị trật rồi."
Âu Tĩnh Siêu dùng sức đỡ Thẩm Tư Thần đứng dậy, lúc này anh ta mới thấy áo của cậu bị bung gần như tất cả cúc áo, một mảng da thịt trắng nõn như ẩn như hiện giữa hai mép áo.
Âu Tĩnh Siêu lịch sự dời mắt nhìn ra chỗ khác. Anh ta còn muốn giữ mạng, người của Kiều Cảnh Nam, ai mà dám nhìn chứ.
Thẩm Tư Thần không tự đứng vững nổi, hầu như sức nặng toàn thân đều nhờ vào Âu Tĩnh Siêu chống đỡ.
Bạch Ân còn đang lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/402793/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.