Lúc Kiều Cảnh Nam tỉnh lại đã là giữa trưa, mặt trời chói chang chiếu rọi qua tấm màn mỏng chỉ được kéo lại một nửa.
Đầu hắn vẫn còn có chút choáng váng, hắn đưa bàn tay lên che mắt, khóe môi hơi mỉm nhẹ, cảnh xuân sắc tối qua vẫn còn hiện rõ như in trong đầu hắn.
Giờ hắn muốn nhìn xem khuôn mặt của người hôm qua đã cùng mình triền miên cả đêm, trong lòng cũng thoáng dâng lên chút kích động.
Lúc hắn xoay người qua thì mới phát hiện ra... làm gì có người nào.
Linh cảm cho hắn thấy có chuyện gì đó chẳng lành.
Hắn xốc chăn ngồi dậy, tìm kiếm khắp nơi trong phòng, không có bóng dáng ai cả, một chút vật dụng dư thừa cũng không có.
Trên giường vẫn còn lưu lại dấu vết ái muội đêm qua, người kia cùng hắn đắm chìm không bao nhiêu lần, mỗi lần người đó lên đỉnh đều phát ra những âm thanh mê hoặc lòng người khiến hắn điên cuồng không thể dứt ra được.
Thiếu niên khóc nấc trong vòng tay hắn, thế nhưng vô cùng phối hợp cùng hắn, không có lấy nửa lời cầu xin hắn ngừng lại. Mỗi lần hắn định buông tha cho cậu thì hai chân cậu lại quấn lấy eo hắn, eo cong lên nghênh đón hắn, miệng không ngừng hỏi hắn có hài lòng hay không?
Hắn đã gần như phát điên mà làm cậu không ngừng, mãi đến khi thiếu niên mềm oặt người không kêu lên nổi nữa hắn mới buông tha cho cậu.
Kiều Cảnh Nam nhếch môi, châm một điếu thuốc, "Có phải là hôm qua đã làm cậu ấy sợ quá nên trốn mất rồi không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-muc-cung-chieu/274596/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.