Nếu thời gian cứ trôi qua như vậy, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Trương Tử Đồng đã quyết định, mặc kệ công ty giải trí Hằng Tín có đáng để cho mình phải trả giá nhiều như vậy hay không, không chỉ là tâm huyết trong việc đầu tư kinh doanh, mà còn là tình cảm và sự quyến luyến nàng dành cho nơi này, đây là công ty mang tên của ba, cũng là sản nghiệp đáng để tự hào đầu tiên của gia đình nàng, là một kỷ niệm trong những năm tháng đã qua kia, cho dù nó từng mang đến cho nàng sự cô độc cùng tịch mịch, nó vẫn là một phần Trương Tử Đồng không thể bỏ qua, bởi vì nó rất quan trọng, cho dù ở trong lòng người khác sự quan trọng đó không thể đo lường được, nhưng những người khác kia cũng không hẳn là người khác, mà còn có cả hai người thân ở bên cạnh nàng.
Có lẽ nàng không tính là gần gũi với bọn họ, nhưng nàng thương bọn họ, đây là quan hệ huyết thống, là bản chất tự nhiên.
Sắp tan tầm, Lý chân thần thần bí bí gọi điện thoại, sau đó nhanh chóng thu dọn bàn làm việc, cầm túi xách bước đi, cũng không chào Triệu Thanh Khê một tiếng.
"Ai, ngươi biết Lý Chân đi đâu không?" Lý Hạo Vũ thấy lúc tan tầm Lý Chân vốn luôn chậm nửa nhịp hôm nay thế nhưng lại là người đầu tiên rời đi, nhịn không được hỏi Triệu Thanh Khê.
"Ân?" Triệu Thanh Khê từ trước máy tính ngẩng đầu, như có chút đăm chiêu, "Chắc là có hẹn."
"Có hẹn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo/2454736/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.