Một số người không thèm quan tâm, bởi vì không thèm quan tâm, cho nên sẽ không làm phức tạp, ví dụ như Triệu Thanh Khê.
Có một số người không muốn quan tâm, nhưng lại không thể không quan tâm, vì thế phải dây dưa ở trong đó, ví dụ như Trương Tử Đồng.
Từ Lệ tựa hồ rất thích tiệm cà phê này, sau khi rót một ly cà phê, hắn mới nhẹ nhàng nhếch đuôi lông mày, mỉm cười nói: "Ta nhớ rõ là ta đã sớm nhắc nhở ngươi."
"Ta chỉ là không nghĩ tới bọn người Tống Ngôn An sẽ thông đồng cùng lão nhân nhà ngươi, cấu kết với nhau làm việc xấu." Trương Tử Đồng đặt ly cà phê xuống, răng cắn lại có chút chặc.
"Vậy sao?" Cười nhìn Trương Tử Đồng, "Ở trước mặt ta ngươi gọi cha ta là lão nhân, có chút không ổn hay không a?"
Nghiêng đầu lại gần mấy phân, Trương Tử Đồng khinh thường nói: "Vậy xin hỏi Từ công tử, không gọi hắn là lão nhân chẳng lẽ muốn gọi hắn là tiểu tử?"
"Ok, ta nói không lại ngươi, dù sao ngươi đang ở thế bất lợi trong cuộc chiến, chỉ có thề dùng miệng phát tiết một chút." Từ Lệ không quan tâm lắc đầu, khóe miệng vẫn duy trì vài phần ý cười, tiếp tục thưởng thức ly cà phê thơm lừng.
"Từ lúc nào thì ra tay với cổ phần của công ty Hằng Tín?" Cũng không đấu võ mồm nữa, Trương Tử Đồng trầm mặt, nghiêm túc hỏi.
"Rất sớm."
Đây là câu trả lời gì vậy? Trương Tử Đồng nhăn mặt nhíu mày, "Cụ thể?"
"Miễn ý kiến."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo/2454635/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.