Người trước mắt ôm cánh tay mà đứng, toàn bộ sức nặng thân thể đều giao phó cho khung cửa sổ sát đất trong suốt phía sau lưng kia, đứng ở trung tâm thành phố, gương mặt quen thuộc kia dưới ánh đèn rực rỡ chiếu rọi có vẻ cao ngạo diễm tuyệt, lỗi lạc bễ nghễ.
Thanh Khê ngẩn ngơ nhớ lại thời gian thật lâu trước kia, vào một ngày hè khô nóng đó, cách hồ nước liếc mắt một cái, nhìn thấy vầng hào quang vĩnh viễn không thể quên được kia.
Đoán ra hoặc là đoán không ra, có liên quan gì đến đáp án?
Vứt bỏ màn đêm mờ ảo ngoài cửa sổ cùng ánh đèn rực rỡ sau lưng, nhẹ nhàng đến gần, sánh vai cùng nàng tựa vào trước cửa sổ sát đất, cảm giác đem trọng tâm đặt ra phía sau, giống như giây tiếp theo sẽ rơi xuống.
Cho dù tâm loạn như ma, chỉ cần Thanh Khê tới gần một chút ít, nàng cũng có thể từ trong phập phồng bất an bình tĩnh lại, thở dài một hơi, cánh tay khoanh trước ngực của Trương Tử Đồng chậm rãi buông ra, bờ vai cứng ngắc cũng hơi hơi thả lơi.
Cánh tay trái buông xuôi bên người bị nhẹ nhàng đụng vào, ngón tay mềm mại mà mịn màng xẹt qua lòng bàn tay, mười ngón tay đan vào nhau, Trương Tử Đồng ngẩn ra, thanh âm ôn nhu của Thanh Khê lọt vào bên tai.
"Đáp án của ta chỉ có một."
Mười ngón tay nắm lấy nhau càng ngày càng chặt, đem tất cả bất an cùng bối rối cứ như vậy trút xuống, kỳ thật Trương Tử Đồng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo/2454633/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.