Video vừa được kết nối, Thu Đồng ngồi ở trong xe nhìn màn hình điện thoại với ánh mắt tha thiết. Khi nhìn thấy cô gái bị trói trên ghế, bàn tay buông thõng bên người nắm chặt thành nắm đấm, An Ninh nghiêng đầu, không thấy rõ vẻ mặt, cũng không nhìn thấy vẻ đau đớn thoáng qua trên mặt nàng.
"Nhìn đi, là chị gái Thu Đồng của cô em đó", Thu Nguyên nói, điện thoại được đưa tới trước mặt An Ninh, đối diện mặt nàng.
An Ninh nghe thấy vậy vội quay đầu lại, lo lắng nhìn về phía trước. Khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của người đó trên màn hình nhỏ, nỗi sợ hãi đang đè nén trong lòng nàng thoáng chốc hóa thành nước mắt dâng trào ra.
Cô gái nhỏ giàn giụa nước mắt khóc không ra tiếng, hai bên má có vết bầm tím giống như vết ngón tay, tim Thu Đồng như bị đao cắt, cố gắng hết sức kiềm chế cũng không khống chế được lộ ra một tia lạnh lùng đau đớn. Cô cố gắng xoa dịu khuôn mặt cứng đờ của mình, dịu dàng nói: "An An đừng khóc, chị sẽ tới ngay".
Đừng đến! Đừng đến! An Ninh dùng sức lắc đầu, nhìn chằm chằm cô, hé miệng không hề có một tiếng động mà nói. Đừng đến! Sẽ chết!
Thu Đồng hiểu được, cô gái nhỏ của cô xưa nay không biết cách che giấu. Cô nhìn sâu vào đôi mắt đẫm lệ sợ hãi của em ấy, trên môi nở một nụ cười nhẹ, cô thì thầm: "Đừng sợ, đợi chị!".
Màn hình rung lắc, khuôn mặt của Thu Nguyên xuất hiện, "Nhìn đủ chưa? Để tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lo-an-ninh/1926481/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.