Ở một nơi khác.
Trước cửa công ty Tử Đằng, Tiết Đông Phong trong bộ Vest trắng được đặt may kỳ công bước vội xuống thang cuốn.
Ra đến cửa anh dừng lại hỏi Ngụy Thư Kỳ đang đi ở đằng sau:
" Trưởng phòng Ngụy, việc tôi bảo cô làm đã làm xong chưa?"
Ngụy Thư Kỳ hơi cúi mặt nghiêm túc đáp:
" Tôi đã nhắn cho phía Mã tổng về việc anh sẽ đến muộn rồi, mong họ thông cảm, mọi điều khoản trong hợp đồng nếu có chỗ nào không hài lòng có thể trực tiếp nói lại với thư ký Tư Không."
Đông Phong hờ hững gật đầu:
" Làm tốt lắm, mọi người đã vất vả rồi, về nghỉ ngơi sớm đi."
Nhân viên đằng sau đồng loạt đáp lời:
" Cảm ơn anh, Tiết tổng."
Anh quay sang Tống Dật:
" Đã là mấy giờ rồi?"
" Tiết tổng, vẫn còn kịp, có lẽ giờ này cô Tư Không vẫn chưa rời khỏi điểm hẹn."
Anh sải chân vội ra khỏi cổng công ty, khuôn mặt đẹp trai như họa tranh dưới vầng nguyệt pha lẫn ánh đèn đêm in rõ vào đồng tử Ngụy Thư Kỳ.
Đợi khi anh đã ngồi vào trong xe rời khỏi, thư ký Lâm mới thúc nhẹ vai Ngụy Thư Kỳ, bất an hỏi:
" Chị Ngụy, nhưng mà nội dung chị đã nhắn cho Mã tổng đâu phải như Tiết tổng đã dặn, tôi sợ nếu xảy ra chuyện gì..."
" Cô ngậm cái miệng của mình lại đi."
Trưởng phòng Ngụy tức giận nhìn xung quanh, lo sợ có người vô tình nghe được đoạn nói chuyện này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lai-vo-yeu/2969598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.