Sư huynh đệ hai người từ phòng tối bước ra, ánh nắng đã lên cao.
Nắng sớm rực rỡ phủ khắp Vi Minh Phong, khiến khung cảnh nhuộm trong sắc ấm áp dịu dàng đầu hạ.
Hứa Thải Thải đột nhiên từ chỗ tối tăm đi ra, vẫn cảm thấy chói mắt.
Tuy nói chuyện cùng sư huynh thành đạo lữ nhất thời còn chưa thích ứng được, vẫn cần từ từ mày mò, nhưng ít nhất thì chuyện vốn tưởng không xong cũng đã có cách giải quyết, y và sư huynh lại có thể trở về cuộc sống bình thường.
Lúc này tâm tình nhẹ bẫng, y nheo mắt cười dưới ánh nắng ban mai.
Tống Tẫn Dao bị nhốt trong tối thất mười mấy ngày, Hứa Thải Thải vì lo lắng trong lòng mà hao tâm tổn trí, gần như mấy ngày liền không được nghỉ ngơi tử tế.
Tối qua lại thêm một trận lăn lộn từ khuya đến giờ, chạy qua chạy lại chưa nói, cảm xúc cũng lên xuống dữ dội.
Hiện tại mọi thứ đã yên ổn, mệt mỏi lộ rõ trên mặt y.
Tống Tẫn Dao hy vọng y về nghỉ ngơi.
Nhưng Hứa Thải Thải lại đã bỏ lỡ buổi tập luyện sáng, chốc nữa còn có tiết học phù chú, y không muốn đến trễ.
Hơn nữa tâm trạng y giờ thoải mái, tuổi lại còn trẻ, tinh lực dồi dào, thật sự không thấy mệt mỏi là bao.
Giờ mà bắt y đi ngủ thì y cũng không ngủ được.
Vì vậy sau khi về đến sân viện, tiện tay ăn vài viên đan dược, liền được Tống Tẫn Dao đưa đi học.
Dị tượng hiếm gặp rạng sáng nay ở đỉnh Vi Minh Phong, vẫn còn có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-yeu-duong-cung-su-huynh/4703800/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.