Mãi đến khi chạy về đến đình viện quen thuộc, Hứa Thải Thải vẫn chưa hoàn hồn.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, cảnh tượng đáng sợ kia đã tạo cho y một cú sốc quá lớn, đến bây giờ vẫn còn hiện lên lấp loáng trước mắt.
Hồi tưởng lại ánh mắt Tống Tẫn Dao nhìn mình khi đó, Hứa Thải Thải mặt trắng bệch đứng giữa phòng, lại không nhịn được xoay người nhìn ra cánh cửa đang mở rộng.
Sau lưng toát mồ hôi lạnh.
Y thật sự sợ sư huynh sẽ đột nhiên xuất hiện, bắt y quay lại một lần nữa.
Chỉ nghĩ đến thôi, Hứa Thải Thải đã thấy Vi Minh Phong cũng không thể ở lại được nữa.
Đúng lúc này, ngọc giản truyền tin treo ở thắt lưng phát ra ánh sáng nhàn nhạt — là các đệ tử đồng môn đang thảo luận rôm rả về lần rèn luyện bên ngoài.
Tính ra thời gian, lần rèn luyện này mới bắt đầu được hai ngày.
Hứa Thải Thải vừa động tâm niệm, không nghĩ ngợi nhiều, lập tức mượn cớ muốn tham gia rèn luyện, để lại một mảnh giấy nguệch ngoạc trên bàn cho sư huynh.
Dù gì y cũng không phải không trở về.
Chỉ là muốn… nhân cơ hội này, ít nhất chờ sư huynh y bình tĩnh lại rồi hãy nói.
Viết xong mảnh giấy, Hứa Thải Thải vội vàng nhét vài bộ y phục cùng đệm chăn bên tay vào túi trữ vật, sau đó không ngoảnh đầu lại, lén lút chuồn khỏi Vi Minh Phong.
---
Lần rèn luyện lần này, bất kể cảnh giới tu hành, từ nội môn tới ngoại môn, ngay cả đệ tử vừa mới nhập môn cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-yeu-duong-cung-su-huynh/4703798/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.