Edit: Cháo
1.
Không thể tin được là tôi không có tài khoản Đào bảo*.
*taobao
Trước kia trong nhà quản chặt, trường cũng cấm tiệt, căn bản chẳng sờ tới nổi cái di động, sau đó vừa lên Đại học đã bị ngài Tưởng tiếp quản, vẫn luôn dùng Đào bảo của anh cho nên không có cơ hội đăng ký.
Hôm qua ảnh nói với tôi là có hàng ship đến, bảo tôi xuống tầng cầm lên.
Là hai cái hộp nhỏ, rất nhẹ, một cái là bờ cờ sờ, cái khác là đồng phục JK.
*viết tắt của joshi kousei: đồng phục nữ sinh cấp 3
Tôi đứng hình, cho rằng mình cầm nhầm, đối chiếu lại với thông tin người nhận phát hiện là chính xác.
Tôi gọi điện cho ngài Tưởng: “Ông xã này, sao trong đồ ship lại có váy thế?”
Ngài Tưởng: “Mua cho em đấy, vừa người không?”
Tôi: “… Em không mặc đâu! Anh đừng có mơ!”
2.
Ngày hôm sau.
Tôi: “Ông xã mau nhìn này em có thể xoay vòng vòng luôn ~”
Thì ra mặc váy thoải mái thật đấy, chỉ là dễ bị đau thắt lưng.
3.
Có trời mới biết giờ tôi ghét răng khểnh cỡ nào, ngoài việc tự cấn chính mình ra, còn cấn đến người khác nữa.
Tối qua chơi trò chơi người lớn với ông xã, lúc nuốt vào ông xã đột nhiên “Shh —” một tiếng, rồi mềm luôn, cuối cùng phải dùng tay làm cho anh ra.
@#%()&... #&!
4.
Ông xã: “Cưng à, em qua đây chút.”
Tôi: “Sao vậy?”
Ông xã: “Lấy nhiều sữa tắm mất rồi.”
Tôi: “???”
Ông xã: “Không thể lãng phí.”
Tôi: “Cầm thú!”
Ảnh là chó, rất có năng lực.
5.
Qua năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-yeu-duong-cua-doi-chong-chong/267809/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.