Chàng sờ mặt nàng, tuy không chạm phải phấn son, song lại thấy rằng mặt nàng có hơi nóng quá mức, thử sờ trán nàng cũng nóng bừng. Ruột gan chàng như thiêu, nói: "Gọi đại phu vào đây." 
Ngọc Bình vội thưa: "Đã cho đại phu về cả rồi." 
"Càn bậy!" Tứ a ca cả giận nói, "Gọi về đây! Mấy ngày tới ở luôn trong phủ!" Đoạn răn Ngọc Bình, "Không thấy chủ tử ngươi bị nóng hay sao? Cút ra ngoài ngay!" 
Ngọc Bình chúi đầu chạy ra ngoài gọi Triệu Toàn Bảo, mau mau đuổi theo đại phu! 
Lý Vi sờ mặt, đúng là hơi nóng, nhưng nàng thấy mình mẩy rất thoải mái, nên chắc là bình thường thôi, bèn nói: "Thiếp không sao." 
"Nằm xuống đi." Tứ a ca đỡ nàng. 
"Khoan đã, thiếp chưa ăn hoành thánh mà!" Đây là món nàng cố ý gọi sau khi ăn bánh trứng chim đấy! Còn dặn rõ là phải nhân tôm nõn nguyên con! 
Vẫn nhớ cái ăn, hẳn không phải vấn đề gì lớn. 
Tứ a ca sờ tay nàng, cũng rất nóng. Bỗng nhớ ra rồi thò tay vào chăn sờ đệm, mới phát hiện hóa ra lại đốt giường lò, chắc vì sợ sinh xong lại bị lạnh. Lúc này mới thở phào một hơi. 
"Sao lại sinh sớm thế?" Tứ a ca vẫn trách nàng chuyện này. 
Lý Vi cũng rất mừng, sinh xong quả thật như trút được tảng đá lớn. 
"Không sao, sinh đủ tháng thì đứa nhỏ sẽ lớn hơn, giờ nó nhỏ, nhoáng cái đã ra rồi." Hai tay nàng múa may mô tả em bé lớn em bé nhỏ, tỏ ý rằng lớn quá khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-xuyen-thanh/2491834/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.