Tô Diệp vừa đến bên cạnh Đỗ Hành thì cũng không quen thuộc với Đỗ Hành lắm. Khi đó cô vừa mới chịu đựng nỗi đau xót mất đi cha mẹ, từ một công chúa nhỏ tâm không lo lắng lập tức biến thành trẻ mồ côi chịu đựng gió táp mưa sa. Một đoạn thời gian rất dài, cô đều đắm chìm ở bên trong nội tâm đau đớn của chính mình, mờ mịt u mê với sự vật bên cạnh.
Đỗ Hành cũng không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ em, anh bắt đầu vò đầu. Nếu như cô bé này đồng ý, anh đồng ý đưa tất cả đến trong tay cô, chỉ cần cô không còn bộ dáng đau thương như vậy nữa. Nhưng anh cũng không dám dùng sức quá mức, cô gái trước mắt này yếu ớt như thế, giống như loại búp bê chỉ cần dùng lực sẽ bể tan tành. Vì vậy anh chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí đứng ở một bên, yên lặng nhìn cô.
Thật ra thì khi đó Đỗ Hành cũng rất bận, công ty của anh vừa mới đi vào quỹ đạo, anh còn phải tiếp nhận xử lý một đống phiền toái bởi vì Tô Mộ Dung đột nhiên qua đời mang tới. Khi đó, giá cổ phiếu của Tô thị bắt đầu rớt điên cuồng, nội bộ Tô thị loạn thành một đoàn, Hội Đồng Quản Trị cần một người ngăn cơn sóng dữ.
Nhưng bất kể bận cỡ nào, buổi sáng trước khi Đỗ Hành đến công ty cũng sẽ cẩn thận đi tới phòng của Tô Diệp, xem xem cô có ngủ ngon hay không? Ở trong lòng Đỗ Hành, anh còn coi Tô Diệp thành đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-vuot-tuong-cua-vo-yeu/2718065/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.