Mưa phùn xen kẽ ở trong bóng đêm mông lung, Tô Diệp dựa vào bả vai dày rộng đã lâu không gặp, lẳng lặng nhắm mắt lại.
Thật lâu sau đó cô uất ức nhỏ giọng lầu bầu: "Anh cưới người khác. . . . ."
Bàn tay Đỗ Hành an ủi vỗ vỗ lưng của cô: "Không có."
Tô Diệp kéo nước mắt hỏi: "Có thật không?"
Đỗ Hành ôm thật chặt cô gái khóc đến mức cả người phát run vào trong ngực, khàn giọng nói: "Thật sự không có."
Môi anh giật giật, rốt cuộc vẫn phải bổ sung: "Thật ra thì. . . . . . Chúng ta hoàn toàn không có ly hôn. . . . . ."
Trong đôi mắt đẫm lệ mờ mịt của Tô Diệp tràn đầy nghi ngờ.
Khuôn mặt kiên nghị của Tô Diệp lộ ra vẻ mất tự nhiên: "Giấy thỏa thuận li hôn đó, anh hoàn toàn không ký tên."
Anh cúi đầu quan sát vẻ mặt của cô: "Em. . . . . . Sẽ không giận anh chứ?"
Tô Diệp sững sờ nhìn anh, nhất thời lại không hiểu anh đang nói gì, sau đó rốt cuộc mới phản ứng, trái tim lại dâng lên vui sướng, cô khó có thể tin nhăn mày lại: "Anh…anh, vậy con trai của anh đâu?"
Đỗ Hành xoay mặt, khẽ thở dài: "Anh chăm sóc một mình em thì tâm lực (tâm tư và sức lực) đã quá mệt mỏi rồi, làm sao còn dám muốn có con trai gì nữa?"
Đầu Tô Diệp vẫn xoay không kịp, kinh ngạc nhìn anh: "Anh không cần con của mình nữa sao? Nhưng cha sẽ không trách anh sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-vuot-tuong-cua-vo-yeu/2718063/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.