Ba năm sau.
Chiến tuyến giằng co giữa Kim Thủy Tinh và Cố Môn Tinh, đám mây chiến tranh vẫn bao phủ trên đầu người dân Liên Bang, chưa tan đi.
Thế nhưng thủ đô Vĩnh Minh vẫn tấp nập như thường, Lễ Giáng Sinh năm 325 sắp đến, những bông tuyết mịn màng lững lờ trôi từ bầu trời đen tối xuống, các cửa hàng hai bên đường đều thay đổi chủ đề đèn màu ba chiều, với sắc đỏ, xanh lá, vàng, trắng làm chủ đạo, nhấp nháy ánh đèn rực rỡ. Đường phố người qua lại tấp nập, tràn ngập tiếng cười và niềm vui.
Quảng trường Vĩnh Minh lại vắng người.
Khoa học công nghệ phát triển qua hàng trăm năm, nhưng con người vẫn ôm nỗi sợ hãi cái chết mà thêu dệt nên đủ thứ chuyện, thậm chí trên mạng còn có nhiều phiên bản truyền thuyết đô thị khác nhau, đều miêu tả rằng có những oan hồn và anh linh đã chết ba năm trước vẫn lang thang ở Quảng trường Vĩnh Minh. Vào những ngày mưa bão, chúng sẽ bò lên từ lòng đất, bắt người sống kéo về địa ngục.
… Họ không hề nghĩ rằng những nạn nhân đều được chôn cất ở nghĩa trang ngoại ô.
Khi những lời đồn này ngày càng lan rộng, chính phủ đã dựng tượng đồng của cựu Tổng thống tại quảng trường.
Bức tượng đồng của bà Catherine Bacon dần đen sạm dưới mưa gió, những chất điện giải thủy phân cũng làm bề mặt tượng lồi lõm li ti. Cả pho tượng trông ảm đạm không chút sức sống, nhưng hôm nay, các robot đô thị đã cẩn thận treo những dải đèn màu nhỏ lên cánh tay tượng bà, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019230/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.