Chiến Binh cao lớn tóc đen và người thường tóc xám đối diện nhau qua khoảng cách hai, ba mét.
Vài giây sau, khóe miệng Nhược Cửu Châu bắt đầu hơi co giật, việc giữ nguyên nụ cười rạng rỡ như thế khiến gã có chút khó chịu, còn Hạ Tác trầm mặc một lúc, lùi lại một bước, ra vẻ định đóng cửa.
Tốc độ của Nhược Cửu Châu có lẽ chưa bao giờ nhanh đến thế, gã lao vút tới, dùng tay bám chặt lấy khung cửa, không cho Hạ Tác đóng lại.
Hạ Tác hiển nhiên không ngờ gã lại hành động quyết liệt như vậy, thấy bàn tay từ sau cánh cửa thò ra, bị cửa kẹp lấy, anh cũng không khỏi ngẩn người.
Vừa nãy anh đóng cửa cũng dùng vài phần sức lực, ngón tay Nhược Cửu Châu bị cạnh cửa ép hằn một vết đỏ. Những chỗ da mỏng có xương như vậy lại càng dễ cảm thấy đau đớn, cho dù là Hạ Tác đã trải qua huấn luyện đặc biệt chống đau đớn, nếu có thể làm được, tuyệt đối sẽ không tự làm khổ tay mình như vậy.
Nhưng, Nhược Cửu Châu phía sau cánh cửa vẫn bám chặt lấy.
Động tác của Chiến Binh đương nhiên không chỉ có thế, gã vươn tay, Hạ Tác cũng vươn tay, hai người nắm lấy tay nắm cửa, một người bên trong một người bên ngoài, bắt đầu dùng sức qua cánh cửa.
Một người muốn đóng cửa, một người muốn đẩy cửa ra.
Hôm nay là ngày trở lại trường, trong mười mấy ký túc xá ở tầng lầu này, vài học sinh trở về dọn dẹp đã chứng kiến cảnh Nhược Cửu Châu mở cửa ký túc xá hăng hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-nguoi-dan-duong-nhan-tao/5019221/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.