Chẳng biết tại sao Vương Thanh có chút tức giận, tan học cũng không có đứng ở cửa chờ Phùng Kiến Vũ, mà là một mình bước dài lắc lư đến bãi đậu xe.Chờ đến khi Phùng Kiến Vũ không hiểu đi theo sau lưng Vương Thanh sau lưng tới bãi đậu xe, mặt Vương Thanh vẫn lạnh lùng như cũ, bước ngồi trên xe đạp, một chân dài vững vàng trụ trên đất, cặp sách đeo trước ngực.
Phùng Kiến Vũ đi tới, không nói gì, chỉ an tĩnh ngồi phía sau. Chờ Phùng Kiến Vũ ngồi vững, Vương Thanh chân dài đạp một cái liền chạy đi.
Tốc độ xe tuy nhanh, nhưng mà rất vững. Phùng Kiến Vũ không có đưa tay ôm lấy eo, mà chỉ bấu chặt tay suy nghĩ không hiểu người này rốt cuộc tại sao tức giận.
Vương Thanh không giống như ngày thường đạp xe đến nhà mình, mà là chở Phùng Kiến Vũ về nhà.
"Thanh nhi?" Vương Thanh duỗi chân dài một cái, ngừng xe, cũng không có xuống xe, dường như chỉ là đem Phùng Kiến Vũ đưa về nhà mà thôi.
"Thanh nhi, tại sao không qua nhà cậu?" Phùng Kiến Vũ đưa tay kéo kéo vạt áo Vương Thanh. Vương Thanh không lên tiếng, lại trực tiếp chở Phùng Kiến Vũ qua nhà mình
Phùng Kiến Vũ đến nhà Vương Thanh vẫn giống như thường ngày vui vẻ vây quanh Thanh ma vòng tới vòng lui, Vương Thanh lên thẳng trên phòng đóng cửa.
"Thanh nhi sao vậy?" Thanh ma nhìn cửa đóng lại, làm sao vậy? Hôm nay có chút khác thường a.
"Con cũng không biết..." Phùng Kiến Vũ cũng là mặt đầy mê mang. Thanh ma chuẩn bị xong cơm, liền có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-luu-manh/72606/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.