Dứt lời, hắn ôm eo nhỏ của cô, đi về phía Sướng Thúy cư, hơn nữa hết sức hài lòng đỏ ửng nổi lên trên mặt cô.
Tâm La có một hồi mờ mịt thất thần, cho đến sắp trở lại đến Sướng Thúy cư, cô mới hơi để ý cố gắng thoát khỏi tay Hải Khiếu.
"Nhị gia, trò đùa này tuyệt không buồn cười." Cô nhàn nhạt lên án.
"Tâm La, không nên bị quá khứ che mờ đôi mắt tâm linh của em." Hải Khiếukhông có không vui, chẳng qua là tỉnh táo nói với cô. Bởi vì yêu cô, cho nên quan tâm cô, bao dung cô. Ai, từ lúc nào, hắn cũng học được nhânnhượng một người phụ nữ?
"Nhị gia, Tâm La, các người là thế nào?Chẳng lẽ bên ngoài đột nhiên giáng một cơn mưa như trút nước?" Chú Toànnhìn thấy cả người hai người ướt dầm dề đi vào, không nhịn được trêughẹo.
"Mưa thì không có, bất quá là nhảy vào trong nước vớt mỹ nhân ngư." Hải Khiếu cũng cười giải thích với lão quản gia.
"Nhị gia thật có nhã hứng." Thanh âm tràn đầy nhạo báng của Đông Trẫm vang lên từ sau lưng bọn họ.
"Đông thiếu, ngày hôm nay là Đoan Ngọ, ngài không trở về Đông Đường, sao lạitới vườn Hải Nhiên tham gia náo nhiệt?" Nhậm Thất tựa như hồn ma củaĐông Trẫm, lặng lẽ xuất hiện ở phía sau hắn, lạnh giọng hỏi.
HảiKhiếu thở dài, hai người kia không hợp thì cũng thôi đi, Đông Trẫm lạicố tình thích trộn lẫn, tối nay chỉ sợ là sẽ không bỏ qua hắn. Xem rahắn mang kế hoạch dẫn con trai và Tâm La ra ngoài ăn bữa tiệc lớn củahắn đã bị nhỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-bao-mau/49154/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.