Mấy ngày nay Tâm La nhìn thấy Hải Khiếu, sắc mặt luôn ửng đỏ. Hôm đó, côtỉnh lại một lát, liền lại ngủ thiếp đi trong cánh tay kiên cố của HảiKhiếu, cho đến mặt trời lên cao, Anh Nhất đến cửa tìm cô, bắt gặp hìnhảnh cô và Nhậm Hải Khiếu ôm nhau ngủ tại chỗ.
Nhậm Hải Khiếu damặt dày siêu cấp đuổi con trai ra khỏi phòng của cô xong, sau đó mặcquần áo vào, đường hoàng đi ra cửa phòng của cô, còn lớn tiếng nói vớicô vẫn đang chui đầu vào trong chăn: "Em yêu, em nghỉ thêm một lát. Anhbảo người đưa cơm lên cho em."
Sau, qua một tuần ròng rã, lãoquản gia ngày ngày đều nấu đồ bổ cho cô ăn; tất cả người làm ở Hải Khiếu ngầm cho phép bắt đầu gọi cô "Phu nhân", Anh Nhất càng lời trẻ nhỏkhông kiêng kỵ hỏi hắn lúc nào thì mới có thể thêm em trai hoặc em gái.Duy có Nhậm Thất vẫn mặt lạnh, rõ ràng là lo lắng phiền não.
Mà người khởi xướng, thì gương mặt tuấn tú tươi cười, bó tay bàng quan, vui khi việc thành.
Tâm La ngồi ở trong vườn hoa, hơi phiền não. Cô cũng không phải là ghét bài xích tất cả xảy ra, chẳng qua là, cô còn chưa quen.
"Mật tiểu thư, điện thoại." Nhậm Thất im lặng đến gần, đưa điện thoại lên.
"Mật Tâm La." cô nghe điện thoại.
"Hello, em yêu –" Thanh âm hài hước nhạo báng của Đông Trẫm truyền vào trongtai của cô. "Tâm La, hạnh phúc nha. Nhị gia chưa từng dùng tiếng gọibuồn nôn này để gọi bất kỳ phụ nữ nào bên cạnh hắn. Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-bao-mau/3148651/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.