Trên đường đi tôi luôn cẩn thận từng li từng tí, rốt cuộc đi vào tới mảnh gạch cuối cùng, tôi xoa mồ hôi trên trán một cái, lấy lại bình tĩnh, giẫm lên một khối cuối cùng, ai biết được mảnh gạch kia bộp một tiếng, vỡ nát.
Mẹ nó! Chú ngữ này tôi nhớ không sai mà, sao lại nát?
Chẳng lẽ đây là tộc Hiên Viên cố ý để lại cạm bẫy sao?
Tôi chỉ suy nghĩ lung tung một chút, lại phát hiện, mình đã đứng vững vàng trên mặt đất, vực sâu vạn trượng không thấy đâu, tất cả viên đá cũng đã biến mất không còn tăm tích.
Trong lòng tôi giật nảy một cái, tất cả vừa rồi đều là trận ảo hay sao?
Một trận ảo cực mạnh, vậy mà mắt dương của tôi cũng nhìn không thấu.
Xuất hiện trước mặt của tôi là một tòa Miếu Thần lớn, bên trên cây cột điêu khắc đầy các vật tổ cổ xưa.
Mười tám cây cột, vây quanh một cái tế đàn, bên trên tế đàn cũng điêu khắc đầy vật tổ, trên tế đàn còn lơ lửng một quả cầu với ánh sáng màu đen, bên trong cầu ánh sáng còn ngẫu nhiên có hai dòng điện hiện lên.
Đó là vật gì vậy?
Tôi đi về phía trước hai bước, bỗng nhiên, xung quanh mười tám cây cột, từ trong cái miệng rộng của vật tổ hình quái thú bất chợt bắn ra một tia sáng, mười tám tia sáng đánh vào trong quả cầu màu đen, bên trong quá cầu lập tức nổ lốp bốp rồi xuất hiện hơn mấy chục đường ánh sáng điện.
Ở bên trong làn ánh sáng điện kia, tôi nhìn thấy một dáng người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078959/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.