Chương trước
Chương sau
Trên đường đi tôi luôn cẩn thận từng li từng tí, rốt cuộc đi vào tới mảnh gạch cuối cùng, tôi xoa mồ hôi trên trán một cái, lấy lại bình tĩnh, giẫm lên một khối cuối cùng, ai biết được mảnh gạch kia bộp một tiếng, vỡ nát.
Mẹ nó! Chú ngữ này tôi nhớ không sai mà, sao lại nát?
Chẳng lẽ đây là tộc Hiên Viên cố ý để lại cạm bẫy sao?
Tôi chỉ suy nghĩ lung tung một chút, lại phát hiện, mình đã đứng vững vàng trên mặt đất, vực sâu vạn trượng không thấy đâu, tất cả viên đá cũng đã biến mất không còn tăm tích.
Trong lòng tôi giật nảy một cái, tất cả vừa rồi đều là trận ảo hay sao?
Một trận ảo cực mạnh, vậy mà mắt dương của tôi cũng nhìn không thấu.
Xuất hiện trước mặt của tôi là một tòa Miếu Thần lớn, bên trên cây cột điêu khắc đầy các vật tổ cổ xưa.
Mười tám cây cột, vây quanh một cái tế đàn, bên trên tế đàn cũng điêu khắc đầy vật tổ, trên tế đàn còn lơ lửng một quả cầu với ánh sáng màu đen, bên trong cầu ánh sáng còn ngẫu nhiên có hai dòng điện hiện lên.
Đó là vật gì vậy?
Tôi đi về phía trước hai bước, bỗng nhiên, xung quanh mười tám cây cột, từ trong cái miệng rộng của vật tổ hình quái thú bất chợt bắn ra một tia sáng, mười tám tia sáng đánh vào trong quả cầu màu đen, bên trong quá cầu lập tức nổ lốp bốp rồi xuất hiện hơn mấy chục đường ánh sáng điện.
Ở bên trong làn ánh sáng điện kia, tôi nhìn thấy một dáng người.
Là con người sao?
Hay là Cao Thanh Hoàng?
Tôi kinh ngạc tới mức nói không thành lời, cuối cùng quả cầu ánh sáng màu đen này là dùng để làm gì?
Cao Thanh Hoàng vì sao lại xuất hiện bên trong đó?
Bỗng nhiên, trán của tôi lại nóng lên lần nữa, thiên nhãn bắn ra ánh sáng vàng, đánh vào trong luồng ánh sáng đen kia, một vài cảnh tượng lập tức xuất hiện trước mắt của tôi, tôi dường như rơi vào cảnh trong mộng.
Bên trong cảnh tượng kia, tôi thấy nguồn gốc của tộc Hiên Viên, khi tầng thứ mười tám của Địa Ngục vừa mới xuất hiện, bộ tộc của bọn họ cũng được hình thành, rồi quỷ vật viễn cổ xuất hiện, bộ tộc của họ chiến đấu với nhóm quỷ vật, trải qua những tháng năm dài đằng đẵng, từng có huy hoàng, sau đó là tàn lụi, cuối cùng là dưới sức mạnh của thiên đạo mà hoàn toàn bị huỷ diệt.
Thế nhưng bên trong những hình ảnh kia, thế mà tôi lại thấy được một khối đá, hòn đá kia có màu huyết hồng, hình thoi, chỉ cỡ ngón út của tôi, nó bay lơ lửng trên tế đàn, tất cả người của tộc Hiên Viên quỳ trên mặt đất, hướng về phía nó quỳ lạy không ngừng.
Khi họ quỳ lạy xong, tảng đá hình thoi kia bỗng nhiên sáng lên một vầng sáng toả ra vạn trượng, những tia sáng kia lập tức tràn lên vây quanh trên người của những tộc Hiên Viên, thân thể của họ từng tầng từng tầng xuất hiện ánh sáng màu hồng, sức mạnh cũng tăng lên nhanh chóng, dường như là mỗi người đều thăng lên một bậc.
Thế nhưng sau khi bị thiên đạo trấn áp ở viễn cổ quỷ vật, tảng đá kia cũng đã biến mất, không có tảng đá bảo hộ nữa, tộc Hiên Viên cũng bắt đầu suy sụp, thực lực cũng bắt đầu giảm mạnh, thậm chí còn bị linh hồn con người biến thành quỷ vật bắt nạt tới tận đầu.
Kêu nhỏ một tiếng, bỗng nhiên tôi tỉnh lại từ trong cảnh tượng kỳ lạ, nhưng trong lòng lại chấn động không gì sánh nổi.
Tôi sờ lên trán, tảng đá mà tôi nhìn thấy ở trong giấc mơ, rõ ràng là thiên nhãn trên trán của mình!
Nếu như thiên nhãn của tôi là thánh vật của tộc Hiên Viên, vậy vì sao nó lại xuất hiện trên trán của tôi?
Tôi cẩn thận nhớ lại quá khứ ở kiếp trước, nhưng trí nhớ của tôi chỉ khôi phục có một phần, quan trọng nhất chính là những thứ kia đã bị phong ấn lại bên trong thiên nhãn rồi.
Tôi nghĩ mãi cũng không ra, kiếp trước của tôi, cuối cùng là từ đâu mà tới, là người hay quỷ, chỉ nhớ rõ thiên nhãn là thiên đạo ban cho tôi mà thôi.
Chẳng lẽ năm đó, thiên đạo đã lấy thiên nhãn đi rồi sao?
Quỷ vật viễn cổ bị trấn áp, nếu như để cho tộc Hiên Viên phát triển mạnh mẽ, chỉ sợ sẽ để lại mầm tai vạ sau này, cho nên thiên đạo lấy thánh vật của họ đi, làm suy yếu sức mạnh của bọn họ, sau này mượn thêm cơ hội diễn ra đại chiến giữa Hiên Viên và Quỷ Vương, để bọn họ hoàn toàn bị diệt trừ.
Thế nhưng, vì sao thiên đạo lại ban nó cho tôi? Nó không sợ sức mạnh của tôi càng ngày càng mạnh, uy hiếp tới sinh linh trăm họ trong thiên hạ sao?
Tôi ngẩng đầu lên, lần nữa nhìn về phía quả cầu ánh sáng màu đen kia, vào thời điểm tộc Hiên Viên bị huỷ diệt, Đại tư tế của tộc Hiên Viên đã truyền thừa toàn bộ tộc vào bên trong thánh địa, chờ người đời sau của tộc Hiên Viên trở về lấy.
Cao Thanh Hoàng thế mà lại có huyết thống của tộc Hiên Viên!
Chuyện này cũng có thể giải thích được, vào thời thượng cổ, ngay lúc con đường của Địa Ngục xuất hiện, đã từng có người tộc Hiên Viên đi tới thế giới con người, kết hợp cùng con người ở đó, sinh ra đời sau.
Bởi vậy, trong truyền thuyết Hoa Quốc cổ xưa, vẫn luôn có truyền thuyết về tộc người khổng lồ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.