“Em liều mình cứu anh, sao anh có thể có chuyện gì được?” Ánh mắt anh nhìn tôi càng thêm dịu dàng, anh không kìm được nắm lấy tay tôi: “Khương Lăng, em còn nhớ lúc đó em đã nói gì với anh không?”
Các bó cơ trên mặt tôi co quắp hai cái: “Em đã nói cái gì?”
“Em nói, bất luận anh đã từng làm cái gì, em cũng sẽ tha thứ cho anh.” Ánh mắt anh cháy bỏng, thâm tình lại chân thành, khiến tôi có chút không chống đỡ được: “Lời em nói, đều là thật sao?”
Tôi do dự một chút, lập tức nhanh trí nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, Lục Thương Quyền đó thế nào rồi?”
“Chạy mất rồi.” Chu Nguyên Hạo có hơi thất vọng, nhưng cũng không nói gì nhiều: “Văn phòng điều tra tài liệu X đã ra lệnh truy sát, tất cả những người tu đạo trên toàn Hoa Quốc, chỉ cần nhìn thấy gã ta, mỗi người đều phải giết, còn treo giải thưởng rất lớn.”
Không biết tại sao, tôi có một trực giác kỳ lạ, tôi cảm thấy Lục Thương Quyền chắc đã không còn ở đây.
“Tư Không Uy Viễn và Tư Thuần Nhi bọn họ đâu?” Tôi vội vàng hỏi.
Chu Nguyên Hạo nói: “Hiện tại Tư Không Uy Viễn đã lấy được sự cho phép của văn phòng điều tra tài liệu X, trở thành người quản lý đám cương thi ở trong Hà Thành. Hắn ta bị thương hơi nặng, Tư Thuần Nhi đang chăm sóc cho hắn ta, cũng không có gì đáng ngại. Lục Thương Quyền gây hỗn loạn ở trên đường dành cho người đi bộ ở khu D, cũng chính là ở phía Nam thành phố, lây cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078924/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.