“Đừng tới đây!” Tôi bỗng nhiên rút ra chủy thủ, chỉ vào anh, nói lớn.
Anh không dám tin nhìn chuỷ thủ đang đối diện với ngực của mình: “Khương Lăng? Em còn đang giận anh?”
Tôi hạ quyết tâm, nhìn anh, hỏi nghiêm túc: “Anh đã từng nói, anh hận tôi, muốn thử tất cả hình phạt thử lên người một lần. Đây đều không phải là sự thật?”
Anh ngây ngốc một chút, lập tức cười khổ nói: “Thì ra em còn nhớ kỹ.”
Tôi lại hỏi: “Như vậy, đời này anh đến gần tôi, nói anh yêu tôi là vì trả thù hay là thật lòng?”
Anh tiếp tục cười khổ: “Vì sao em lại chuyện đi chuyện quan trọng nhất chứ?”
“Trả lời câu hỏi của tôi!” Tôi giơ chuỷ thủ về phía ngực của anh, dường như muốn đâm vào trái tim của anh. Anh bất đắc dĩ gọi: “Khương Lăng…”
“Anh trả lời nghiêm túc cho tôi!” Tôi nói lớn.
Sắc mặt của anh lập tức nghiêm túc hẳn, nghiêm túc nhìn vào mắt tôi, nói: “Khương Lăng, mỗi một cậu nói của anh ở đời này với em đều là thật tình.”
Tôi nhìn chằm chằm đôi mắt của anh một lúc lâu, dường như muốn nhìn rõ trong lòng của anh. Một lúc lâu sau, tôi mới thu hồi chủy thủ, nói: “Nếu hôm nay anh dám nói là đến trả thù tôi, tôi nhất định sẽ giết anh.”
Ánh mắt của Chu Nguyên Hạo mềm mại, đưa tay ra muôn ôm tôi lại bị tôi đẩy ra.
“Khương Lăng, em lại sao vậy?” Chu Nguyên Hạo có chút bất mãn.
“Chu Nguyên Hạo, tôi chỉ tin tưởng anh không đến trả thù tôi, cũng không đại biểu tôi tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078843/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.