Bốn phía phát ra âm thanh két két, các cơ quan đồng loạt khởi động, sau đó anh ta xoay người, đi ra đằng sau ngôi ngai vàng màu đen, thân hình dần biến mất ở trong vách tường.
Trương Hoằng Thái vốn dĩ muốn đuổi theo, lại bị một hàng lưỡi dao vô cùng sắc bén rơi từ trên trời xuống, chặn lại.
Chu Nguyên Hạo lộ ra vẻ mặt u ám, nghiêm nghị, sau đó anh đi xuyên qua những thứ lưỡi dao sắc bén kia mà vào bên trong.
Anh là linh hồn, bên dĩ nhiên là không sợ những thứ dao kiếm này, anh đi theo anh ta, dần dần biến mất ở trong vách tường. Tôi khẽ nheo mắt, rồi cũng quyết định đuổi theo. Tôi tránh né những cơ quan kia, đi tới phía trước phiến vách đá và sờ lên trên vách đá. Cứ như một cơ quan nào đó đã được khởi động, vách đá nứt ra, chuyển động như một cái cửa xoay tròn vậy, xoay tôi đi vào, sau đó lại khép lại một lần nữa.
Trước mặt tôi là một lối đi rất dài, trong lối đi, khắp nơi đều là văn tự quỷ.
Tôi cười khẩy một tiếng, ở trước mặt tôi mà múa rìu qua mắt thợ, những văn tự quỷ này đều là cái bùa chú hình thành từng tầng cơ quan trong lối đi, nếu như đổi lại là người khác thì nhất định sẽ chết ở trong, nhưng ai bảo người mà anh ta gặp là tôi chứ?
Trong địa ngục, còn ai hiểu rõ văn tự quỷ hơn tôi chứ ?
Thiên Huyền đang định rời khỏi địa cung từ một cánh cửa khác, bỗng nhiên bước chân của anh ta nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078842/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.